Thứ Năm, 19 tháng 3, 2015

Chửi đời nhân vụ 6000 cây ở chốn thiên đường

THĐP


10410946_857331304327768_3149984794307066379_n
Photo: Hoàng Nguyễn Tôn Ngân

Chắc các bạn ức chế hỉ? Ức con mẹ nó chế lâu rồi. Xăng cũng sắp sửa tăng như gió đấy ạ. Thực phẩm biến đối gen sắp tràn vào đây. Và còn trăm thứ kinh tởm khác đang đến với đất nước này. Và đây là lần thứ n+1 tui muốn nói với các bạn.


Để tui nói cho bạn biết là bọn chúng sẽ chẳng dừng lại. Nếu bạn cầu kinh trong phòng, cây trước nhà bạn sẽ bị chặt. Nếu bạn ra nói với chúng, chúng sẽ lấy cưa ra hù cưa xác bạn thành trăm mảnh. Rồi vào nhà bạn cưa luôn hết người thân trong nhà và cả cây trong vườn.
Nhưng kể cả những tên trọc phú, cũng đéo bao giờ quan tâm tới chuyện đó. Bởi vì tụi nó cũng sợ bị cưa thành trăm mảnh như bạn vậy. Thậm chí chúng còn sợ hơn, bởi vì đống gia sản và danh tiếng kinh tởm đấy. Lũ não phẳng, biết chúng nghĩ gì không? Bỏ chỗ này. Châm ngôn của lũ chó đó là vơ vét chỗ này rồi kiếm một chỗ khác ngon lành hơn.
Nhưng các bạn, lại là người buồn cười nhất, chứ không phải những kẻ lố lăng đó.
Hì… đờ thị văn mờ các bợn. Các bợn kêu nước ở Sài Gòn ô nhiễm éo liên quan gì tới Hà Nội, các bợn kêu cây Hà Nội chặt éo ảnh hưởng gì tới không khí Sài Gòn. Rác các bợn xã, các bợn kêu là có người quét. Người ta viết điều hay lẽ phải các bạn cũng éo thích lan truyền. Nói chung là các bạn éo thích làm điều hay lẽ phải. Nhưng các bạn tưởng mình hiểu! Các bạn đọc hết bài này đến bài khác, tui biết, rất nhiều người trong các bợn làm trò đó, rồi thì các bạn éo làm gì khác nữa. Các bợn, hì, đờ mờ, câm miệng như một con hến. Các bạn éo thích gì hơn là để người khác dâng cái gì đó tận miệng các bợn. Người khác đấu tranh vô tù thì kệ mợ người khác, miễn bợn không sao là ổn, miễn gia đình bơn không sao là ổn. Nhưng để tui nói cho các bợn biết: ĐÉO CÓ CHUYỆN ĐÓ ĐÂU.
Hì, đờ mờ các bợn, tui muốn nói là quê tui cũng chuẩn bị trụi cây và chắc chắn là quê bợn cũng vậy. Và ở đây, hàng ngày tui phải đi qua những đống rác, và nghe những tiếng chửi thề, và những lời tục tĩu của lũ đàn ông vừa phè phỡn vừa ngắm vào cặp mông chắc nụi của mấy em. Nhưng tui thấy rồi, các bợn đéo khác gì một con heo kinh tởm cả. Dơ bẩn, tục tĩu, lười biếng, và não thì chẳng có gì khác hơn là cục xương. Thậm chí là đọc bài gì đó hay hay xong, các bợn cũng éo thích share cho người khác, éo thèm động viên tác giả, thậm chí éo thèm bấm chuột like. Các bợn tồi hơn một con heo nữa, có lẽ là giống với thứ mà con heo thải ra hơn. À, đúng rồi, các bạn còn rất thích “chuồng” nữa.
Người này nói, người kia nói, hết kẻ này tới kẻ nọ, ngày qua ngày, nhưng điều đó không làm các bợn quyết tâm giúp ích gì cho xung quanh hơn, mà ngược lại các bợn bị chai lỳ hóa bởi điều đó. Ai nói là các bợn sẽ làm được những điều lớn lao, hay trở thành lãnh tụ phong trào chứ? Các bợn chỉ cần chia sẻ điều hay, ký tên vào các chiến dịch nhân quyền hay mọi chiến dịch mà các bợn biết và hỗ trợ họ trong sức mình. Nhưng đờ mờ, tui phải dừng lại để giải thích cho các bợn hiểu:
Một lũ các bạn nghĩ rằng: Hỗ trợ trong sức mình nghĩa là cho người ta cái thứ mà bạn đã vứt bỏ. Quần áo các bạn vứt, các bạn đem đi cho. Vâng, các bạn thấy thoải mái vì đã làm được việc thiện, bởi vì quá dễ! Vâng, hãy làm thế nếu bạn nghèo, không cần phải bàn thêm. Nhưng nếu bạn khấm khá hơn, bạn hãy mua các quần áo, hay gì đó từ chiến dịch để quyên góp. Nếu bạn thông minh hơn, bạn tập hợp mọi người, và tạo ra sản phẩm gì đó giúp ích cho mọi người. Chứ không phải trong sức mình nghĩa là người ta tới tận nhà để thu gom đống áo quần vứt bỏ của bạn, rồi bạn đem ra vứt, rồi cảm thấy sung con mẹ nó sướng vì vừa làm xong điều thiện.
Nhưng! Ừ, lại nhưng nữa!
Nhưng các bợn đã quen với kiểu sống đó. Kiểu gì nhỉ?
– Cha chung không ai khóc này.
– Đèn nhà ai nấy sáng này.
– Tuyết nhà ai nấy quét này.
Vâng, các bợn tự lệch lạc hóa mọi câu nói của người xưa cho những tư tưởng kinh tởm của các bợn. Não các bợn đéo có gì hết, mà trong cái não đó, các bợn nghĩ là mình hiểu những câu nói được lưu truyền ngàn đời sao? Tự vỗ mặt mình đi các bợn à, dân tộc đọc sách gần như ít nhất hành tinh 0,7 cuốn 1 năm!
Tui biết, sẽ có 1 lũ người nào đó share bài của tui rồi chửi thằng tác giả miệng hôi sữa đéo biết cứt gì, quơ đũa cả nắm. Nhưng tui không có thời gian quan tâm tới những con heo đó. Điều tui quan tâm là các bợn. Các bợn đã và đang làm gì? Các bợn có tham gia Running Book, các bợn có tham gia Book Box, các bợn có tham gia Toa Tàu, các bợn có ký tên cho chiến dịch nhân quyền, các bợn có động não cho một quyển sách, các bợn có thấy xấu hổ mỗi khi băng qua một đống rác – một con kênh bốc mùi?
Ồ vâng, lại một lần nữa, cơ số lớn trong các bợn lại quay về làm heo, éo làm gì cả, vì vậy sướng hơn. Nhưng những chú heo liệu có sung sướng, hay rồi một ngày chúng sẽ trả tất cả bằng mạng sống của mình, hoặc nhìn heo mẹ heo con trong dòng họ nhà nó chết?
Một tỷ đứa sẽ bay vào hỏi tui, mày đã làm được gì, và rốt cuộc mày có giải pháp gì? Tui sẽ đấm vào mặt nó cho tới khi nào móp thì thôi. Các bợn không biết các bợn sẽ làm gì ư? Vậy thì các bợn có bộ não để làm gì? Hay các bợn, lại một lần nữa, thích thú với việc tui sẽ dâng tận miệng những “giải pháp” cho các bợn nghe, đọc, xong rồi… đéo làm gì cả?
GIẢI PHÁP! Giải pháp quá nhiều, giải pháp khắp mọi nơi. Nhưng những con heo không thể thực thi giải pháp. Bợn biết mà! Đó là vấn đề của dân tộc này. Những con heo thích ở trong chuồng, nhát cáy. Nhưng các bợn có biết mình đang là heo? Ồ, chắc là không, heo không biết nó là heo, hoặc không bao giờ thừa nhận nó là heo đâu.
Giải pháp, hai chữ thôi: ĐOÀN KẾT!
Nhưng chắc chắn phần lớn trong số các bợn đéo hiểu nỗi 2 chữ này đâu, nên hãy học thêm đi.
Tui biết là sau bài này, lại sẽ có một bầy heo comment cãi nhau bên dưới, các bạn rảnh cứt quá thì đi mà ngủ, lấy sức cho những quyết tâm sắp tới. Cãi thắng một người đéo làm các bạn thành thiên tài được đâu.
Thôi, chào các chú heo chuẩn bị tới “thiên đường”.
Đờ mờ!

Không có nhận xét nào:

Đăng nhận xét