Nguyên (1) điện cho mình: “ Ra sớm nhé! Trước
6h30, Phượng đã xin được cho ông và tôi cùng anh Lợi (2) vào dự phiên
phúc thẩm của Nhất rồi. ” Thế là hôm trước vội chuẩn bị áo quần cho tươm
tất, làm hết mọi việc vợ nhờ, rồi để sáng hôm sau, mới bảnh mắt mình
phóng ô tô ra Đà Nẵng.
Đến trước cổng tòa Phúc thẩm, mình thấy Phượng , vợ của Nhất cùng con
gái và luật sư Trần Vũ Hải đã đứng chờ. Ở đây mình gặp Nguyên cùng anh
Lợi. Người dự cũng không đông, chỉ lèo tèo vài mống, việc này mình không
ngạc nhiên. Đang mùa World Cup, thức cả đêm, còn sức đâu mà đến dự. Lại
có người nói, y án, đến làm gì! Mình không hiểu họ lấy tin này ở đâu
hay từ vụ án Phạm Viết Đào rồi suy diễn. Có một điều giống phiên sơ thẩm
lần trước, là đông công an quá, công an ngồi trong quán cà phê, dọc
ngã tư, cạnh hàng rào tòa phúc thẩm… Mình nghĩ có cần đông công an thế
không ? khi chỉ xử một mình Trương Duy Nhất, mà tội trạng của Nhất chỉ
là cái tội: “ dám nói”, một cái tội không động đến lông chân của một ai
đó, nếu như người đó không muốn nghe.