Chính trị – Xã hội
An ninh sân bay Đà Nẵng được tăng cường và thắt chặt trước thông tin ông Nguyễn Bá Thanh về nước chữa bệnh -(LĐ)
TỔ QUỐC VIỆT NAM - DANH DỰ - TRÁCH NHIỆM -TỔ QUỐC VÀ ĐỒNG BÀO LÀ TRÊN HẾT- Tự Do Thông Tin để Phát Triển
Trong bài của VnEx :”Người dân Đà Nẵng cầu an cho ông Nguyễn Bá Thanh ” (Đăng ở cuối)- Có Viết : -Thượng tọa Thích Quảng Tâm (chùa Pháp Lâm) chủ trì buổi lễ, đọc sớ cầu an nêu rõ: “Cầu cho ông Nguyễn Bá Thanh, sinh năm Quý Tỵ, 62 tuổi, pháp danh Chúc Phước, hiện lâm trọng bệnh, đang chữa trị tại Hoa Kỳ được thân tâm an lạc, tật bệnh tiêu trừ”.
***Ông Thanh chức vụ đâu có nhỏ và là ĐV ĐCS VN cũng đâu có nhỏ , lại có Pháp danh Chúc phước , cái dzụ này là của Phật giáo tức là HỮU THẦN – Sao VÔ THẦN (Duy vật) lại trộn HỮU THẦN (Duy tâm) – Làm sao cổ vũ “ai thắng ai”- Đã có “kinh tế thị trường có đuôi XHCN” , hổng lẽ có “Phật giáo có đuôi XHCN” – Hiểu không nổi – Năm nào cũng lòi ra cái ông rất to của CHXHCN VN để tượng Phật trắng toát rất to ở trong tư đinh nữa, hiểu không nổi!!!!?
Xem tất cả hình TẠI ĐÂY
“Hãy cẩn thận với điều mình ước mơ bởi vì nó có thể thành hiện thực”. Lý tưởng giải phóng và tự do là một con dao hai lưỡi – N.H.L.
Vâng đúng là thế! Nhưng đâu có phải vì thế mà trí thức Việt Nam thôi
đừng dấn thân vì lý tưởng dân chủ hóa đất nước nữa, thưa anh Nguyễn Hữu
Liêm. Phải nói anh đã viết một bài triết thuyết hấp dẫn, đặt ra nhiều
vấn đề về tình thế lưỡng đao hiện tại của người trí thức Việt. Anh đã mô
tả có phần đúng biểu tượng người trí thức Việt hiện “đang đi trên một
chuyến xe đò… phải chấp nhận khả thể hiểm nguy như là một con cờ số
phận, hy vọng vào xác suất rủi may – và người tài xế không ngủ gục. Cảnh
đẹp bên ngoài hòa với nhịp tim đập trong hãi sợ tạo nên một niềm hoan
lạc kỳ thú – một mạo hiểm với chính định mệnh không biết là gì của cuộc
sống”. Điều anh nói làm tôi nghĩ đến nhân vật Dũng trong Đôi bạn
của Nhất Linh tiêu biểu cho thế hệ thanh niên trí thức Việt những năm 30
thế kỷ trước, trong một lần đạp xe trong giá rét từ bến đò Gió trở về,
cũng đã chiêm ngẫm về “con đường gió bụi” của thế hệ tinh hoa ấy không
khác nhiều lắm điều anh nghĩ, từ trước đây đã ngót 80 năm.
|