Vi Đức Hồi (Danlambao)
– Ngay sau phiên tòa phúc thẩm, tôi tiếp tục viết đơn kháng án theo thủ
tục giám đốc thẩm. Những ngày tháng chờ đi trại là thời gian dài dằng
dặc, mong chờ ngày ra khỏi ngục giam để cho bớt cảnh cô đơn, lạnh lẽo
trong buồng giam riêng biệt. Và cái gì đến sẽ đến, ngày 18/6/2011, chiếc
xe đặc chủng của trại giam cộng sản đưa tôi đi nhập trại. Không biết đi
trại nào, hỏi cán bộ không một ai tiếp lời. Mặc thây, đi đâu cũng được,
nhà tù nào cũng cùng một khuôn mẫu của chế độ này. Tôi tự nhủ. Nhìn ra
lỗ thông hơi trong thùng xe, vẫn nhận ra xe đi qua các địa danh thành
phố: Bắc Giang, Bắc Ninh, Hà Nội, đến Thành phố Phủ Lý thuộc tỉnh Hà
Nam, xe rẽ trái và đã rõ là mình nhập trại Nam Hà, một trại giam nổi
tiếng mà tôi biết đến đã lâu. Xe đưa tôi vào trại, một viên sỹ quan đeo
quân hàm trung tá có tên Quảng dẫn tôi đến bàn tiếp nhận phạm nhân, hỏi
thăm tôi: