Trong bài của VnEx :”Người dân Đà Nẵng cầu an cho ông Nguyễn Bá Thanh ” (Đăng ở cuối)- Có Viết : -Thượng tọa Thích Quảng Tâm (chùa Pháp Lâm) chủ trì buổi lễ, đọc sớ cầu an nêu rõ: “Cầu cho ông Nguyễn Bá Thanh, sinh năm Quý Tỵ, 62 tuổi, pháp danh Chúc Phước, hiện lâm trọng bệnh, đang chữa trị tại Hoa Kỳ được thân tâm an lạc, tật bệnh tiêu trừ”.
***Ông Thanh chức vụ đâu có nhỏ và là ĐV ĐCS VN cũng đâu có nhỏ , lại có Pháp danh Chúc phước , cái dzụ này là của Phật giáo tức là HỮU THẦN – Sao VÔ THẦN (Duy vật) lại trộn HỮU THẦN (Duy tâm) – Làm sao cổ vũ “ai thắng ai”- Đã có “kinh tế thị trường có đuôi XHCN” , hổng lẽ có “Phật giáo có đuôi XHCN” – Hiểu không nổi – Năm nào cũng lòi ra cái ông rất to của CHXHCN VN để tượng Phật trắng toát rất to ở trong tư đinh nữa, hiểu không nổi!!!!?
Xem tất cả hình TẠI ĐÂY
Hoàng Xuân FB
Cách đây mấy năm, nhà cháu cho gom hết các bài về ông Nguyễn Bá
Thanh, hoặc các phát biểu của ông trong nhiều sự kiện vào một chuyên
mục, đặt tên là Hiện tượng Nguyễn Bá Thanh. Bạn đọc vào đọc rất, rất,
rất nhiều. Các bài rất cũ cũng được moi lên đọc đi đọc lại, mặc dù toàn
là chuyện khô khan chẳng có ngực mông chân dài đại gia gì trong ấy hết.
Chứng tỏ cá nhân ông Nguyễn Bá Thanh, qua những việc làm và phát ngôn
của ông ấy, tạo ra sức hút rất lớn, có thực và bền vững.
Đà Nẵng cũng là nơi nhà cháu đến, ở rất, rất, rất nhiều lần từ ngày còn bé tị tì ti, đến khi nhớn lên, đi chơi, đi làm. Bằng mắt thường cũng nhận thấy Đà Nẵng lột xác khủng khiếp. To đẹp hơn đàng hoàng hơn gấp bội lần. Anh và chị dâu ở đấy hàng chục năm nay, ngày càng bằng lòng. Con cái cũng kéo về sống cùng. Đà Nẵng chỉ không sôi động như Sài Gòn. Có ông anh đùa bảo rằng dân Đà Nẵng sống rất sướng, rất nhàn, sướng nhất vì chỉ cần làm tà tà thôi, còn đâu nguồn tài chính từ người thân đi làm xa đổ về xài cũng mắc mệt. Túm lại là người Đà Nẵng rất hài lòng về Đà Nẵng, rất tự hào về ông Thanh.
Mấy nay Facebook rúng động lên mấy đợt trước tin đồn ông Thanh đã qua đời, đến nỗi hầu như chưa có tiền lệ trước đó, các báo chính thống đã làm một việc (rất hay) là xác minh tin từ các nguồn và công bố tin tức công khai.
Qua nay lại một đợt chấn động nữa. Vừa đọc thấy tin sân bay Đà Nẵng thắt chặt an ninh nhưng họ nói chưa hề nhận được tin tức chính thức nào về chuyến bay y tế đưa ông Thanh về nước. Giả sử ông Thanh qua đời thật, chẳng trước thì sau, trong vòng vài ngày bung lên hết, chẳng ai có thể giấu được.
Ông Nguyễn Bá Thanh đang được nhiều người dân đến chùa làm lễ cầu an, đọc kinh mong cho ông được khỏe mạnh yên lành. Rất nhiều nơi trên fb người ta than thở đau đớn nói rằng ông mất đi là thôi rồi tham nhũng tha hồ hoành hành và còn nhiều lời xót xa tương tự.
Nhà cháu cũng cầu mong như mọi người cho sức khỏe của ông Nguyễn Bá Thanh, vì trước hết đấy là một vị quan đã làm được nhiều việc hiệu quả thiết thực cho người dân. Nhưng cái cách mà đám đông ồn ào tung hô một cá nhân (như đã nhiều lần, với những người khác) như là cứu tinh duy nhất cho toàn bộ hy vọng của họ, cho vận mệnh của cả dân tộc này, cho cả đất nước này, nhà cháu thấy nó ấu trĩ và càng chứng tỏ -như ai đã viết cái bài hay tuyệt ấy-người Việt bao giờ mới chịu lớn?
Nhà cháu nghĩ, bất cứ ai cũng nên đặt lòng tin vào chính mình trước nhất và làm tốt công việc của mình trước nhất. Nếu ai cũng như thế, hoặc là đại đa số như thế thì tự khắc lòng tin được bảo đảm một cách vững chắc và tự nó nhân rộng ra. Xã hội cũng vì thế mà tốt đẹp hơn, điều xấu khó còn môi trường để tồn tại hơn. Thế giới là một mạng lưới mênh mông mà ai cũng là một mắt xích trong đó cả. Bất cứ mắt xích nào yếu cũng đã làm vùng lưới xung quanh nó hoặc là rất dễ tháo rời, hoặc là phải gồng lên để gánh thay. Cả hai dĩ nhiên đều không tốt.
Hay là thực ra đám đông ấy chẳng ấu trĩ như nhà cháu lo hộ, mà chẳng qua họ tiện mồm tung hô than vãn thế thôi? Như vẫn?
(*) – Đề bài do PTS đặt.Đà Nẵng cũng là nơi nhà cháu đến, ở rất, rất, rất nhiều lần từ ngày còn bé tị tì ti, đến khi nhớn lên, đi chơi, đi làm. Bằng mắt thường cũng nhận thấy Đà Nẵng lột xác khủng khiếp. To đẹp hơn đàng hoàng hơn gấp bội lần. Anh và chị dâu ở đấy hàng chục năm nay, ngày càng bằng lòng. Con cái cũng kéo về sống cùng. Đà Nẵng chỉ không sôi động như Sài Gòn. Có ông anh đùa bảo rằng dân Đà Nẵng sống rất sướng, rất nhàn, sướng nhất vì chỉ cần làm tà tà thôi, còn đâu nguồn tài chính từ người thân đi làm xa đổ về xài cũng mắc mệt. Túm lại là người Đà Nẵng rất hài lòng về Đà Nẵng, rất tự hào về ông Thanh.
Mấy nay Facebook rúng động lên mấy đợt trước tin đồn ông Thanh đã qua đời, đến nỗi hầu như chưa có tiền lệ trước đó, các báo chính thống đã làm một việc (rất hay) là xác minh tin từ các nguồn và công bố tin tức công khai.
Qua nay lại một đợt chấn động nữa. Vừa đọc thấy tin sân bay Đà Nẵng thắt chặt an ninh nhưng họ nói chưa hề nhận được tin tức chính thức nào về chuyến bay y tế đưa ông Thanh về nước. Giả sử ông Thanh qua đời thật, chẳng trước thì sau, trong vòng vài ngày bung lên hết, chẳng ai có thể giấu được.
Ông Nguyễn Bá Thanh đang được nhiều người dân đến chùa làm lễ cầu an, đọc kinh mong cho ông được khỏe mạnh yên lành. Rất nhiều nơi trên fb người ta than thở đau đớn nói rằng ông mất đi là thôi rồi tham nhũng tha hồ hoành hành và còn nhiều lời xót xa tương tự.
Nhà cháu cũng cầu mong như mọi người cho sức khỏe của ông Nguyễn Bá Thanh, vì trước hết đấy là một vị quan đã làm được nhiều việc hiệu quả thiết thực cho người dân. Nhưng cái cách mà đám đông ồn ào tung hô một cá nhân (như đã nhiều lần, với những người khác) như là cứu tinh duy nhất cho toàn bộ hy vọng của họ, cho vận mệnh của cả dân tộc này, cho cả đất nước này, nhà cháu thấy nó ấu trĩ và càng chứng tỏ -như ai đã viết cái bài hay tuyệt ấy-người Việt bao giờ mới chịu lớn?
Nhà cháu nghĩ, bất cứ ai cũng nên đặt lòng tin vào chính mình trước nhất và làm tốt công việc của mình trước nhất. Nếu ai cũng như thế, hoặc là đại đa số như thế thì tự khắc lòng tin được bảo đảm một cách vững chắc và tự nó nhân rộng ra. Xã hội cũng vì thế mà tốt đẹp hơn, điều xấu khó còn môi trường để tồn tại hơn. Thế giới là một mạng lưới mênh mông mà ai cũng là một mắt xích trong đó cả. Bất cứ mắt xích nào yếu cũng đã làm vùng lưới xung quanh nó hoặc là rất dễ tháo rời, hoặc là phải gồng lên để gánh thay. Cả hai dĩ nhiên đều không tốt.
Hay là thực ra đám đông ấy chẳng ấu trĩ như nhà cháu lo hộ, mà chẳng qua họ tiện mồm tung hô than vãn thế thôi? Như vẫn?
*********************
VnExpress
Thứ tư, 31/12/2014 | 18:42 GMT+7Người dân Đà Nẵng cầu an cho ông Nguyễn Bá Thanh
Nhiều người dân Đà Nẵng đã đến Tịnh
thất Bửu Sơn, thành tâm dự lễ cầu an cho ông Nguyễn Bá Thanh, Trưởng ban
Nội chính trung ương, sớm qua cơn bạo bệnh.
Chiều 31/12, nhiều người dân Đà Nẵng từ già đến trẻ đã
tìm về Tịnh thất Bửu Sơn nằm trong con hẻm nhỏ trên đường Đà Sơn (quận
Liên Chiểu), để tham dự lễ cầu an cho ông Nguyễn Bá Thanh. Không quá
đông đúc nhưng mọi người đều trang nghiêm, thành kính.
Người dân và phật tử đến dự lễ cầu an cho ông Nguyễn Bá Thanh. Ảnh: Nguyễn Đông.
|
Thượng tọa Thích Quảng Tâm (chùa Pháp Lâm) chủ trì buổi lễ, đọc sớ cầu an nêu rõ: “Cầu cho ông Nguyễn Bá Thanh, sinh năm Quý Tỵ, 62 tuổi, pháp danh Chúc Phước, hiện lâm trọng bệnh, đang chữa trị tại Hoa Kỳ được thân tâm an lạc, tật bệnh tiêu trừ”.
Theo Thượng tọa Thích Quảng Tâm, khi biết tin ông
Nguyễn Bá Thanh lâm bệnh, nhiều người dân lo lắng và mong có lễ cầu an
cho vị nguyên Bí thư Thành ủy Đà Nẵng nhưng chưa có dịp phù hợp. Hôm nay
buổi lễ mới được tiến hành kết hợp với lễ cầu siêu cho thân phụ của
Thượng tọa Tâm là liệt sĩ.
“Lễ cầu an cho ông Nguyễn Bá Thanh xuất phát từ tâm
của những người đến đây chứ không có ai rủ rê hay kêu gọi. Nói đến ông
Thanh thì người dân Đà Nẵng ai cũng cảm mến vì những việc ông ấy đã làm
để thành phố được như bây giờ”, vị Thượng tọa nói.
Mọi người tham dự lễ cầu an đều thành tâm mong ông sớm khỏi bệnh. Ảnh: Nguyễn Đông.
|
Thượng tọa Tâm nhận xét ông Nguyễn Bá Thanh là người
lãnh đạo tốt, biết lo cho đời sống dân nghèo nên rất được lòng dân. “Tôi
đã đi nhiều nơi và thấy nhiều người ở nơi khác cũng ngưỡng mộ Đà Nẵng.
Mà nhắc đến Đà Nẵng là nhắc đến ông Nguyễn Bá Thanh”, Thượng tọa Tâm nói
thêm.
Ông Nguyễn Bá Thanh sang Mỹ điều trị bệnh từ ngày
16/8. Ông Thanh bị bệnh suy tủy. Sau lần điều trị thuốc đợt 3, do liều
mạnh nên ông Thanh mệt, hiện sức khỏe đã khá hơn, tuy nhiên thời gian
ông về Việt Nam chưa được xác định.
Nguyễn Đông
Không có nhận xét nào:
Đăng nhận xét