Thứ Hai, 29 tháng 9, 2014

Chúng ta chỉ là công dân hạng hai trên thế giới này…

Mai tú Ân FB


Chúng ta đừng mơ đến có một nền kinh tế ngang tầm với chính chúng ta, đến một cuộc sống ngang tầm, gần ngang tầm với với các nước chung quanh, đến một nền hạnh phúc thịnh trị như người dân các nước đó..
Vì trong cuộc đua đến hạnh phúc của người dân, đến sự thịnh vượng của Quốc Gia thì chúng ta đã tự trói tay chân của mình, tự hại mình…nên không bao giờ bắt kịp, kể cả các quốc gia đứng sau chúng ta, không bao giờ người dân no ấm hạnh phúc bằng những quốc gia chung quanh…Không bao giờ!

Vì chúng ta không có những quyền căn bản của con người như họ để tự do phát triển xây dựng cuộc sống, xây dựng đất nước….Chúng ta đã mất đi cái quyền Tự Do khiến cho chúng ta không thể thực hiện trọn vẹn quyền Sống và quyền Mưu Cầu Hạnh Phúc, ba quyền cơ bản của con người mà Hiến Pháp Hoa Kỳ 1776 đã minh định để thế giới ngày nay noi theo. Và thật đau lòng khi đó cũng là ba quyền con người mà Tuyên Ngôn Độc Lập của chúng ta đã long trọng ghi rõ nhưng không bao giờ thực hành…
Chúng ta không được giải thoát khỏi những giáo điều lỗi thời, những áp đặt vô lý để toàn tâm toàn trí xây dựng hạnh phúc trên chính quê hương mình…như những người dân các nước tiên tiến…

Chúng ta không có sự đối lập, phản biện như các QG dân chủ đó mặc dù chúng ta biết sự phản biện, đối lập là cơ sở cho sự thăng tiến xã hội…Thậm chí những quyền xuống đường ôn hòa của người dân cũng không có…
Người dân không được bầu những người họ thích vào vị trí có ích cho họ, mà phải chấp nhận những người họ không biết, thậm chí căm ghét vào những vị trí sinh sát đến tất cả quyền của họ. Những người sẽ dẫn dắt họ không phải bằng tài năng, đức độ mà bằng bạo lực, bạo quyền hoặc đe doạ bạo lực, bạo quyền…
Thậm chí người lính quân đội, công an cũng không thể tự hào khi đc đem ra để chống lại, hay đe doạ chống lại người dân thay vì phụng sự người dân như ở các nước đó như quân đội chỉ để bảo vệ tổ quốc, công an chỉ để giữ trật tự xã hội…
Khi tiếng nói người dân không phải là tiếng nói của người dân, khi ý nguyện người dân không phải là ý nguyện người dân. Và thậm chí các cơ quan dân cử không phải do dân cử, chính quyền không phải do dân bầu nên không thể là chính quyền do dân, vì dân và của dân…
Người dân chúng ta không có được quyền dựng xây một đất nước thịnh trị, ngẩng cao đầu như lòng dân mong muốn…Người dân chúng ta không được toàn tâm toàn ý cống hiến tinh hoa sức lực của mình cho đất nước như người dân các nước văn minh trên thế giới..
Những người muốn phụng sự cho quốc gia không được phụng sự cho QG khi các cơ quan công quyền, cơ quan dân cử đã ngồi chật những người không phải do dân cử và cũng không phải ở đó để phụng sự QG…như ở các QG khác..
Chúng ta không học hỏi gì ở quá khứ đau thương của chính chúng ta. Chúng ta không thừa nhận chúng ta đã sai lầm khi đi trên con đường sai lầm. Nên chúng ta đã trở thành một kẻ ngu ngốc đi trên con đường ngu ngốc..
Và cuối cùng sự khác biệt là trong khi chúng ta chỉ nói những lời tốt đẹp, thì ở các quốc gia tiên tiến ấy chỉ làm những điều tốt đẹp …
Nên muôn đời chúng ta không thể đuổi kịp các nước xung quanh…Muôn đời không thể…
Và trên thế giới tươi đẹp này, chúng ta sẽ chỉ mãi mãi là công dân hạng hai để xây dựng một quốc gia hạng hai mãi mãi…
MTA

Không có nhận xét nào:

Đăng nhận xét