Thứ Sáu, 28 tháng 11, 2014

Họp Quốc hội ở VN có gì nguy hiểm vậy?

Trích :  Đến bao giờ người dân Việt Nam – đất nước có nền dân chủ “gấp vạn lần so với dân chủ tư sản” được tham quan tòa nhà Quốc hội hoành tráng để xem “đầy tớ” của mình biểu đạt ý nguyện của những người đóng thuế nuôi sống họ?
Trong trường hợp này, có vẻ như “người chủ của đất nước” không có quyền, nên câu hỏi xin gửi đến những “người đầy tớ của dân” trả lời.
Tòa Westminster ở London
Quảng trường Ba Đình là khu vực có rất nhiều khách nước ngoài tham quan, có lẽ họ sẽ rất ngạc nhiên trước việc những ngày gần đây lực lượng an ninh có mặt dày đặc trước tòa nhà Quốc hội, họp Quốc hội có gì mà nghiêm trọng thế?


Tại Hàn Quốc, đất nước mà về lý thuyết vẫn đang trong tình trạng chiến tranh, “kẻ thù số 1” ở ngay sát cạnh lúc nào cũng đe dọa hạt nhân cùng các cuộc đột nhập, Quốc hội nước này vẫn rộng mở cho khách du lịch trong và ngoài nước, thậm chí người ta còn có thể chụp ảnh ở ngay bàn của chủ tịch Quốc hội.
Ở đây có cả trung tâm dành cho trẻ em để tỉm hiểu hoạt động của cơ quan luật pháp này, một việc tuy nhỏ nhưng vô cùng ý nghĩa.
Khi đến Mỹ, du khách cũng khó thể bỏ qua tour thăm điện Capital. Đây không phải là nơi yên bình như vẻ bề ngoài khi thường xuyên diễn ra những cuộc tranh cãi kịch liệt có khi tới vài ngày chỉ vì một đạo luật. Hợp chủng quốc Hoa Kỳ cũng là kẻ thù số một của nhiều nhóm khủng bố trên thế giới.
Ở Quốc hội Đức, bên dưới các nghị sỹ họp thì bên trên khách vẫn tham quan bình thường, người ta còn có thể nhìn thấy phòng họp qua một lớp kính.
Tại Anh, du khách đến điện Westminster thậm chí còn được theo dõi những cuộc tranh luận hoặc những buổi điều trần. Có một chương trình dành cho học sinh để các em tìm hiểu nền dân chủ Anh qua các giai đoạn và khám phá các vấn đề quốc hội thào luận, thậm chí có các buổi hỏi đáp giữa học sinh và nghị viện.
Mới đây khi có thông tin một số phần tử khủng bố có thể đã trà trộn vào khách du lịch vào thăm điện Westminster dẫn đến lo ngại phải đóng cửa tạm thời hay hạn chế tham quan, lập tức có ý kiến phản bác ngay từ các chính trị gia: “Nền dân chủ sẽ không còn ý nghĩa nếu người dân chỉ suốt ngày ngồi ở nhà và tìm đọc về chính trị thông qua internet thay vì đến tòa nhà Quốc hội để được tận mắt chứng kiến. Chúng ta không được khoan nhượng trước khủng bố.”

Quốc hội ta


Những ngày gần đây khi kỳ họp thứ 8 Quốc hội khóa XIII đang diễn ra, người dân đi lại ở khu vực này không phải lúc nào cũng thuận lợi do lực lượng an ninh dày đặc tham gia điều phối giao thông, thỉnh thoảng có những yêu cầu kỳ quặc như bắt đi ngược chiều chẳng hạn. Tất nhiên chắc là cũng có lý do, nhưng không ai thấy dễ chịu với cách “điều khiển” không mấy nhẹ nhàng của các chú cảnh sát.
Người đi bộ bên kia đường nếu chụp ảnh cũng lập tức bị tuýt còi, có lẽ chỉ còn thiếu mức cấm đường nữa thôi. Cũng khá kỳ lạ bởi Việt Nam vốn được coi là có nền chính trị ổn định nhất thế giới.
Vậy trong tòa nhà Quốc hội Việt Nam chắc hẳn phải đang diễn ra điều gì ghê gớm lắm.
Sáng 20/11 như báo chí đưa tin, có ít nhất 92 đại biểu không đi họp, tức là gần 25% vắng mặt. Tình trạng này phổ biến đến mức Phó Chủ tịch Quốc hội Uông Chu Lưu phải than: “Mấy phiên gần đây số đại biểu vắng họp nhiều quá” nhưng đến hôm sau 21/11, tình hình vẫn chưa được cải thiện.
Không những vậy, đến khi biểu quyết, số lượng đại biểu lại thay đổi theo từng Luật mà mỗi lần biểu quyết chỉ cách nhau vài phút. Chủ tịch Quốc hội Nguyễn Sinh Hùng đã phải thừa nhận là do “có tình trạng đại biểu bấm hộ người khác”.
Đến đây chúng ta có thể thấy sự trái ngược hoàn toàn giữa không khí căng thẳng của an ninh bên ngoài tòa nhà với sự “nghiêm túc” của các phiên họp bên trong tòa nhà Quốc hội. Và càng thấy sự tương phản hơn nếu so sánh với hình ảnh Quốc hội nước khác: bên trong căng thẳng còn bên ngoài vẫn thoải mái tham quan.
Đến bao giờ người dân Việt Nam – đất nước có nền dân chủ “gấp vạn lần so với dân chủ tư sản” được tham quan tòa nhà Quốc hội hoành tráng để xem “đầy tớ” của mình biểu đạt ý nguyện của những người đóng thuế nuôi sống họ?
Trong trường hợp này, có vẻ như “người chủ của đất nước” không có quyền, nên câu hỏi xin gửi đến những “người đầy tớ của dân” trả lời.
Bài viết thể hiện văn phong và quan điểm của tác giả

Không có nhận xét nào:

Đăng nhận xét