Basam
Đỗ Như Ly, Sài Gòn18-09-2014
Trước khi đọc bài :“PGS-TS Nguyễn Mạnh Hưởng – Nhân danh đám đông và trích dẫn thứ phát” của GS Nguyễn Văn Tuấn, đăng trên trang Ba Sàm ngày 17/9, tôi phải đọc bài: “Viết về một con gà mái đẻ: PGS-TS Nguyễn Mạnh Hưởng”, của Trường Sơn do Ba Sàm đăng cùng ngày.
Và rồi, để tránh “bọn phản động” nói xấu chế độ,chống phá nhà nước,tôi lại phải “mò mẫm” đọc bài: “Niềm tin của một dân tộc không thể là sự ‘ảo tưởng’ “, của Đại tá PGS-TS Nguyễn Mạnh Hưởng đăng trên báo Quân đội Nhân dân Online ngày 15/9 cũng lại do trang Ba sàm chỉ đường liên kết (link).
Đọc hết cả ba bài, tưởng nghĩ chẳng có gì bàn thảo nữa vì ngay cả cách viết bài của báo QĐND online đã thua xa hai bài phản biện,chứ chưa nói nội dung. Bài của PGS-TS làm sao chống đỡ nổi lý lẽ, lập luận với cách “nói có sách mách có chứng” của Trường Sơn và GS Nguyễn Văn Tuấn. Ai còn chưa tin, xin cứ đọc. Tuy nhiên, tôi vẫn cứ muốn yêu cầu, kiến nghị hoặc thách đố với PGS-TS Nguyễn Mạnh Hưởng và cả với báo Quân Đội Nhân Dân Oline hai việc :
Một là : PGS-TS Nguyễn Mạnh Hưởng sẽ bút chiến với Trường Sơn và GS Nguyễn Văn Tuấn về ý tứ trong ba bài trên, như cuộc bút chiến “Nghệ thuật vị nghệ thuật hay nghệ thuật vị nhân sinh” cách đây hơn ½ thế kỷ trong xã hội thuộc địa-phong kiến của Việt nam; để dân vỉa hè chúng tôi hiểu thêm những điều PGS-TS “khẳng định” và sáng tỏ ý “chủ nghĩa Mác-Lênin” bị “thế lực thù địch” “xuyên tạc, công kích” như thế nào và tại sao lại bị “phủ định” thì chúng tôi “học tập và làm theo… ” sự “định hướng” của PGS-TS tắp lự chẳng lăn tăn, áy náy gì. Cứ bắt chúng tôi nói con bò màu đen, con trâu màu vàng. Con nít nó cũng hổng chịu đâu!
Hai là: Báo QĐND Oline (và nếu cả báo giấy QĐND thì quá tốt) sau sự kiện này, từ nay trở đi cũng làm như trang Ba Sàm: đăng, chỉ đường dẫn của các bài có ý kiến khác nhau được không? Tại sao không, trong khi báo QĐND, PGS-TS luôn nghĩ chỉ có mình đúng? Đúng thì sợ chi ý kiến khác? Hãy tranh luận một cách khoa học, tôn trọng, bình đẳng một cách đàng hoàng, công khai như những võ sĩ trước khi thượng đài, được không? Các chiến sĩ trong Quân đội ngày nay đa số có trình độ hết phổ thông, họ cũng có nhận thức tư duy (chưa nói Internet giúp họ mở mang đầu óc vô tận), không đến nỗi mù chữ như 1945-1946 chỉ bị lôi kéo như con ngựa bị miếng da che mắt nữa!
Làm được hai việc trên, sẽ làm môi trường sinh hoạt báo chí, tư tưởng sống động, mở mang dân trí lên rất nhiều và tự thân nó sẽ có tác dụng tuyên truyền, giác ngộ cho người dân rất cao, không cần ban ngành kêu gọi khản cả tiếng như đã qua và hiện nay. Làm được như vậy, chúng ta cùng là con dân đất Việt tỏ ra trân trọng nhau, quý mến nhau, hòa đồng với nhau, chứ không cứ là hai trận tuyến như hiện nay: lề trái, lề phải. Mâu thuẫn hiện nay là “mâu thuẫn trong nội bộ nhân dân”, chứ còn gì nữa”? Chúng ta cùng đi trên con đường xây dựng nước giàu, dân mạnh, văn minh, dân chủ, tự do mà! Làm được như vậy, chúng ta mới có tự do ngôn luận bằng cái thời thực dân Pháp đô hộ. Còn nếu không? Ước muốn nhỏ lẻ, không lưu manh, không thù địch như vậy lẽ nào cũng không thành sự thật?
Vậy PGS-TS và báo QĐND có dám làm, có làm được không?
Đỗ Như Ly – Sài gòn
Không có nhận xét nào:
Đăng nhận xét