Nguyễn Thị Thanh Bình (Danlambao)
– Tình trạng phát ngôn tỏ dấu vui mừng, hoặc “buồn ơi chào mi”, khi đã
lịch sự chờ được gạch tên “mời” ra, hoặc tuyên bố rũ bỏ muộn còn hơn
không với Hội Nhà Văn VN của những nhà văn, nhà thơ tiếng tăm chân chính
đang đến hồi bị thương tổn, và hứa hẹn một thái độ tự trọng từ chối
những xúc phạm có hiệu ứng cánh bướm, hẳn nhiên bỗng làm chúng ta liên
tưởng đến những khước bỏ của những đảng viên CSVN phản tỉnh cách đây
không lâu không hẳn vì tính rầm rộ của nó, mà có thể vì họ là những
khuôn mặt trí thức được chú ý và vì “tư tưởng lớn gặp nhau” với cố luật
sư Lê Hiếu Đằng cuối đời trên giường bệnh bỗng kịp tỉnh ngộ.
Thì cũng chính bây giờ nơi sân chơi này, coi như cũng khá ồn ào
sinh động, thử ví như bằng chứng của những-lá-phiếu-nhân-dân kiểu mới,
chúng ta đã có dịp mở đường làm thành một cuộc lên tiếng thi viết vạch
trần mãnh liệt, được nhiều đáp ứng tâm đắc của một câu trả lời dứt
khoát, cái dứt khoát đến từ những con chữ mạnh mẽ thương đau gói trọn từ
những số phận của toàn dân, chứ nào phải là một cuộc dân ý ở những
thùng phiếu định mệnh tự do. Đó là: “Sự chịu đựng của Cộng Sản và Tôi dưới ách 85 năm, 40 năm đã quá dài quá đủ quá ngập ngụa!”,
và vì thế không dưng chúng ta bỗng trở thành một tập hợp, một kết nối
được những ngòi bút nhân bản cả trong và khắp nơi trên toàn thế giới yêu
chuộng tự do cùng hội ngộ, nhất quyết cho một nền báo chí Việt Nam độc
lập trung thực, tôn trọng sự thật và khinh bỉ những thứ văn nô, báo nô,
bồi bút. Xin lỗi, không ai có thể khai trừ, xóa sổ tên của bạn khi chính
bạn đã tự chọn được đứng riêng, mạnh dạn tách riêng bất cứ một guồng
máy công cụ nào của Đảng CSVN, và độc lập trong những sinh hoạt với
những trái tim cùng chí hướng. Xin hãy vì khát vọng Tự Do của đất nước
này, những con người được mệnh danh là ngòi bút trí thức, hãy bằng những
ngọn gió ngạo nghễ rũ bỏ nốt những tàn tích phế thải không khá nổi của
những lập trình robot quốc doanh.
Hầu hết những người viết đã có lòng tham gia đều thấy mình được
viết thực sự như những nhu cầu giải tỏa nội tâm đã bị dồn nén ức chế quá
lâu, và họ đã viết bằng cả con tim xúc động, bằng cả tấm lòng dàn trải
thôi thúc nên rất dễ đi sâu vào tâm tư người đọc. Do đó, họ không cần
phải tự đặt hay oằn lên vai mình một thiên chức to tát nào cả, nhưng độc
giả vẫn cảm được bằng ý thức trách nhiệm lương tâm tôn vinh sự thật,
nhất là sự dũng cảm trong tinh thần được viết thẳng, nói thẳng mà không
sợ bị lưỡi hái răn đe nào của chế độ độc tài cản trở hay kiểm duyệt, và
cũng như bất cứ một tước đoạt sẽ trù dập bổ xuống.
Nói chung theo nghĩa dân dã của chốn giang hồ hệ lụy, họ là những
người viết đích thực can đảm có sức chơi sức chịu, tuyệt nhiên không
muốn dính dáng gì đến những chi hội của cơ quan công cụ chính phủ “quang
vinh” này
Tại sao viết và cần viết, cần đi nói cùng thế giới sự thật
Các bạn, tất cả những cây viết “xuất thần” đã có mặt hôm nay nơi
đây, và chắc hẳn không thể không có mặt ở những tháng ngày chưa yên
nguôi sắp đến, kể cả những người viết chưa có cơ may được trình làng lần
này vẫn sẽ hứa hẹn một điều: Trong tay chúng ta chẳng có gì, ngoài gia
tài trí tuệ kếch sù của một ngòi bút, một bàn viết vẫn luôn phủ đầy bóng
tối đe dọa rình rập nhưng không thể bẻ gãy hết những đường phím, vì còn
muốn được vươn tới như một công dân toàn cầu, và tự nhủ không ai có
quyền trấn đoạt nổi thứ tiếng nói được xem là đệ tứ quyền của nhân loại.
Chúng ta sẽ phải tiếp tục viết, và giá gì chúng ta đều thấy mình
phải viết trong tinh thần dấn thân trọn vẹn, như lời của nhà thơ bất
khuất tự do Phùng Quán: “Bút giấy tôi ai cướp giật đi. Tôi sẽ dùng dao viết văn lên đá.”
Và khi chúng ta đã chọn lựa được viết trong một tâm thể như thế,
như với gần cả trăm tác phẩm choáng ngợp những cảnh đời, những ưu tư
thời cuộc, những kinh nghiệm sinh tử của một giai đoạn lịch sử, những
cách nhìn… đã quyết liệt phô bày, đăng tải được dịp trở về đậm nét trong
tâm trí, chúng ta thấy rõ chính mình cũng đã góp công làm đánh động vào
lòng người hơn bao giờ hết, đánh động vào cộng đồng thế giới nếu một
ngày gần đây có anh chị em nào trong chúng ta muốn liên lạc vận động
thành lập Ban Dịch Thuật, chắc chắn chúng ta sẽ thực hiện được ý định
đem “triển lãm” cùng thế giới toàn bộ những hình ảnh này, để mang tặng
Đài Tưởng Niệm Nạn Nhân CNCS ở Washington D.C, nơi đó chính Tổng Thống
George Bush trong ngày thành lập năm 2007, nhân đúng vào dịp 20 năm,
ngày mà cố Tổng Thống Ronald Reagan đứng đọc diễn văn bốc lửa, kêu gọi
“Hãy phá đổ bức tường này!” trước Bức Tường Berlin, cũng đã rất tán
đồng, ủng hộ cao kiến này. Như thế, những câu chuyện lịch sử được kể lại
như trong cơn mộng du, ác mộng sẽ có cơ hội nhắc nhở tội ác phản nhân
loại của Cộng Sản với thế giới và để lại một bài học đích đáng cho thế
hệ mai sau, nên điều này có đánh động vào lòng địch (vận) hay không cũng
chẳng quan trọng, vì nằm ngoài mong mỏi còn hòng thay đổi những ý nghĩ
sám hối muộn màng của ai kia.
Cảm tạ và còn mãi những tấm lòng
Một lần nữa xin được cảm tạ nhau, cảm tạ ơn đời đã cho những trái
tim cùng một nhịp đập giống nòi được gặp gỡ, hạnh ngộ được tích cực
hưởng ứng đóng góp cùng gởi gấm. Của quý bạn, quý BGK, và quý BTC, cũng
như quý bảo trợ viên đã là những viên gạch vững chãi đầu tiên để xây
dựng tinh thần Giải Thưởng Dân Báo “Cộng Sản và Tôi” và những kỳ
vọng được tiếp nối của những “cuộc chơi”, cuộc hành trình rong chơi vẫn
còn dài, và không kém phần linh động, lay động trên một sân chơi vốn dĩ
cởi mở, thách đố phản biện và đối thoại, phấn đấu vinh danh báo chí Tự
Do như Danlambao. Ở đây phải kể là những ủng hộ tinh thần lẫn vật chất, với ước mong nên tiếp tục của nhà văn Cao-Đắc Tuấn,
cũng như của nữ độc giả ẩn danh ở Canada hôm nào đã động viên cả hai
mặt, kể cả niềm mong mỏi cần đi tới, và còn vô số những độc giả vừa thầm
lặng vừa chia sẻ, lẫn bằng hữu bà con xa gần luôn tìm cách cổ võ, và
sẵn sàng “đối mặt” giùm với những kẻ vô hồn vô lối DLV.
Trong đó, những hỗ trợ mới nhất sau đây xin được ghi nhận:
– Dược sĩ Nguyễn Mậu Trinh, ngoài Giải Khuyến Khích
100$ US hôm nào, còn xin đóng góp thêm 250$ US, mà BTC xin gọi là Giải
Khuyến Khích Đặc Biệt, để dành tặng Mục Sư Nguyễn Trung Tôn.
– Bác sĩ Nguyễn Quốc Quân, bào đệ của B/S Nguyễn Đan Quế, có nhã ý đóng góp 250$ US vào những Giải Khuyến Khích.
– Nhà văn Uyên Thao sẵn sàng nhịn thuốc lá tặng một
Giải Khuyến Khích 100$ US, và dĩ nhiên cũng rất vui lòng lãnh trọng
trách hoàn thành “Tuyển Tập Giải Dân Báo: Cộng Sản và Tôi”, do chính nhà
xuất bản Tiếng Quê Hương của mình in ấn và phát hành.
– Kỹ sư T. Nguyễn ở Florida tặng thêm một Giải Khuyến Khích 100$ US.
– Cuối cùng nhưng không kém phần nhiệt liệt ủng hộ, đại diện nhóm New Hope, Tuổi Trẻ Dấn Thân của cựu tù nhân lương tâm Trương Quốc Huy cũng hết lòng đóng góp 450$ US cho chương trình, vào lúc BTC cần đáp ứng nhu cầu tăng cường khích lệ đội ngũ dự thi.
Và bây giờ như một chọn lựa ngẫu nhiên, khá thích hợp, cuộc công bố
kết quả Giải Thưởng này được rơi đúng vào thời điểm của những gặp gỡ
xoay quanh những đối thoại nhân quyền vừa được mở ra, đánh dấu Ngày Nhân
Quyền cho Việt Nam năm thứ 21, được cựu Tổng Thống Bill Clinton ký
thành Đạo luật, chọn 11/5 mỗi năm để kỷ niệm, và với bà con đồng hương
Thủ Đô Hoa Kỳ vẫn còn nặng lòng với quê hương thì người người thi nhau
có mặt ở Quốc Hội, và cùng dẫn đầu một phái đoàn nhân sĩ của B/S Nguyễn
Quốc Quân vào Bộ Ngoại Giao, mà hồ sơ Nhân Quyền của VN vẫn cứ dày cộm,
cũng như đề tài “CS & Tôi” chắc đến khi nào cạn vơi và không còn gì
để nói để tồn tại, thì chúng ta mới thấy được bóng dáng Tự Do, Dân Chủ
chăng.
Kết quả:
Vì nhận thấy kết quả chênh lệch quá suýt soát, BGK đành không chọn
được Giải Khôi Nguyên, nên phải chia thành hai Giải Nhì. Do đó, chúng ta
xin chúc mừng “3 Khôi Nguyên” trong một nghĩa nào đó, đã cùng dẫn đầu
cuộc thi đầy ý nghĩa hào hứng này.
Ở đây xin tạm mở vài ngoặc kép, để trích dẫn từ 3 tác phẩm của 3
nhà văn này, mỗi người một đoạn ngắn còn đọng lại trong lòng BGK, để
chúng ta cùng thưởng thức:
“Đất đai không còn, chỉ còn tay trắng, cuộc sống người dân quê
tôi lại lùi dần cho đến những năm 70 thì đúng là không ai giàu hơn ai.
Nhiều nhà trong thôn hai anh em mấy năm chỉ có một chiếc quần dài, đứa
học sáng đứa học chiều thay nhau mặc, còn nếu học chung buổi thì một
thằng tự nghỉ… Lão Lục đầu làng có con đi làm ăn xa Tết không về, thương
đứa con dâu vất vả nuôi ba đứa con nhỏ, để bớt miệng ăn lão đã treo cổ
vào chiều ba mươi Tết, trước khi lìa đời lão còn kịp để lại cho con dâu
và ba đứa cháu hai cái măng tre mà đêm trước lão đào trộm ở rặng tre gai
gần khu nghĩa địa.” (Chuyện Làng Tôi – Hoàng Hùng)
“Nếu trong quá khứ tôi đã từng thần tượng, tôn thờ những gì về
Cộng Sản, thì giờ đây tôi đã hiểu ra được, những thứ ấy đều chỉ là ảo
ảnh từ bàn tay Cộng Sản tạo dựng nên để “cấy hạt giống đỏ” cho các thế
hệ sinh sau đẻ muộn; những trang sử hào hùng, những thành tích vang dội
năm châu địa cầu cũng chỉ là một màn kịch lừa bịp của Cộng Sản để mị dân
mà dễ bề thống trị và vơ vét của cải toàn dân thành của riêng mình…” (Quá Khứ, Hiện Tại và Tương Lai – Quang Hình)
“Với tôi, qua bốn mươi năm từ lúc tuổi thơ cho đến bây giờ, tôi
chiêm nghiệm và tin chắc một điều: Người Cộng Sản đã làm được điều mà
ông tổ (C.Marx) của họ từng nguyền rủa “chỉ có cầm thú mới quay mặt đi
trước nỗi đau của đồng loại để liếm bộ lông của mình!” Một khi ngay cả
chị em, anh em ruột thịt, họ có thể quay lưng vì người đó nghèo quá,
không còn “xứng tầm” với họ thì nghĩa lý gì một thành phố, một hàng cây,
nghĩa lý gì với hơn 90 triệu dân mà phần đông là đói khổ, cần lao, bán
mặt cho đất bán lưng cho trời, không phải họ hàng của họ!” (Sài Gòn 40 Tuổi Đau và Những Cuộc Đời Mất Tên – Liêu Thái, tên dự thi là Uyên Trần)
3 Giải Hai đồng hạng theo thứ tự tựa đề ABC:
Chuyện Làng Tôi – Hoàng Hùng (1000$ US)
Quá Khứ, Hiện Tại và Tương Lai – Quang Hình (1000$ US)
Sài Gòn 40 Tuổi Đau và Những Cuộc Đời Mất Tên -Liêu Thái, tên dự thi là Uyên Trần (1000$ US)
Giải Ba:
Hồi Ức Sau 30/4/1975, Tôi Đi Thăm Nuôi Chồng! – Nguyễn Thị Ngọc (600$ US)
Giải Tư:
Bốn Mươi Năm Nhìn Lại Ngày 30 Tháng 4 Năm 1975 – Yên Tánh (400$ US)
Giải Năm:
Ngày Trở Lại – Người Đưa Tin (300$ US)
21 Giải Khuyến Khích theo thứ tự tựa đề ABC (mỗi Giải 100$ US):
1. Bà Tôi Bị Chôn Sống – Nguyệt Anh
2. Bên Lề Cuộc Sống – Nguyên Thạch
3. Bộ Mặt Thật Của Đảng CSVN – Hoàng Thị Mộc Lan
4. Bốn Mươi Mùa Tháng Tư – Huỳnh Thục Vy
5. Cha Tôi, Tôi và Thời Kỳ Quá Độ Tiến Lên Xã Hội Chủ Nghĩa – Trần Văn Lang
6. Chế Độ Cộng Sản Trong Tư Duy và Nhận Định Của Tôi – David Thiên Ngọc, Trần Thiên Đức
7. Chị Mai – Quý Denver
8. Chùm Thơ của Nguyễn Thanh Giang – Nguyễn Thanh Giang
9. Chuyện Chiếc Cầu Mang Sắc Tím – Đinh Nguyễn
10. Cộng Sản và Tôi – Người Sông La
11. Dị Ứng Hai Từ “Cộng Sản” – Cánh Dù Lộng Gió
12. Gặp Lại Kẻ Thù Xưa (thơ) – Phạm Đức Nhì
13. Gìn Vàng Giữ Ngọc – Trần Quốc Việt
14. Hai Miếng Mồi Nhử Khổng Lồ, Chất Chồng Xương Máu Nhân Dân Của CSVN – Phạm Thành
15. Hồi Ký Đau Thương – Người Sài Gòn
16. Lá Thư Cần Lắng Nghe Của Một Trí Thức Trẻ – Hoàng Vi Kha
17. Lời Nguyện Cầu Của Mẹ – Lưu Hoàng Kỳ
18. Ngàn Dâu Xanh Ngát – TMD
19. Ngày Dài Nhất – Quảng Phượng
20. Quãng Đời Tôi “Từ Chiến Tranh Đến Hòa Bình” – Lương Phạm
21. Xuân Trong Lòng – Phước An Thy (100$ US)
Giải Khuyến Khích Đặc Biệt:
Chuyện Nhà Tôi – Mục sư Nguyễn Trung Tôn (250$ US)
Xin được siết tay nhau bằng một lời nhắn
Sau khi đọc hết phần kết quả, hẳn bạn cũng hình dung được những
chọn lựa khó khăn của BGK, khi tất cả những tác phẩm dự thi được chọn
đăng hoặc lãnh giải hay không thì ít nhiều cũng đã để lại những ấn tượng
thao thức sâu đậm. Hẳn là không dễ để có một thước đo định vị cảm nhận
nào đúng nhất, và xin quý bạn hiểu cho tất cả chỉ là tương đối. Điều
không thể chối cãi là thứ nội lực tiềm tàng trong mỗi người viết về chủ
đề này vẫn còn rất mạnh mẽ. Tuồng như chúng ta chỉ muốn viết là để phơi
bày và xóa bỏ. Mà khi chưa xóa bỏ được thì chúng ta lại càng muốn viết,
muốn tiếp tục, muốn dâng trào.
91 bài chọn đăng sẽ góp mặt trong Tuyển Tập, và mỗi tác giả
liên lạc sẽ được gởi tặng sách lưu niệm. Luôn tiện xin được cảm ơn nhã ý
của nhiều độc giả muốn đón nhận dấu ấn Tuyển Tập này trước tiên, đặc
biệt là tác giả Quảng Phượng đã tự nguyện phát hành giùm những độc giả ở
Đức. Giá gì có họa sĩ tài hoa nào ra tay giùm một hình bìa thì tuyệt
biết mấy, và xin đa tạ trước.
Những tác giả trúng giải xin dùng đúng email đã sử dụng khi gởi bài, để trực tiếp với BTC hầu tiện việc thu xếp trao giải.
Ước gì chúng ta có thể an lòng ngồi viết những bài đồng dao, và
những chủ đề muôn thuở tình yêu, hoặc chỉ những điều về tự do, hạnh
phúc, công bằng no ấm của Con Người và Nhân Sinh, trong một thế giới
không Cộng Sản, bạn nhỉ.
14.05.2015
Thay mặt BTC,
danlambaovn.blogspot.com
_________________________________
Ghi chú:
Để hiển thị tất cả những bài viết với chủ đề “Cộng sản & Tôi” bạn nhấn vào congsanvatoi ở chỗ labels
_________________________________
Ghi chú:
Để hiển thị tất cả những bài viết với chủ đề “Cộng sản & Tôi” bạn nhấn vào congsanvatoi ở chỗ labels
Không có nhận xét nào:
Đăng nhận xét