Người Buôn Gió
Xứ sở lạ đời, dân thích chọn đồn công an để tự tử?
Chỉ
cần một sinh viên Bouazizi phải đi bán rau, bị phạt và hành hung nên đã
tự thiêu mà toàn dân Tunisia phẫn nộ, biểu tình khiến cho Tổng thống
Ben Ali phải chạy biệt xứ. Mạng một con người thiêng liêng như vậy đấy
(xin nhấn mạnh là Bouazizi tự thiêu chứ không bị đánh chết).
Lại
so thời thực dân phong kiến, chỉ vì để cấp dười đánh chết người mà ông
quan trong triều Nguyễn Sinh Sắc bị cách tuột hết chức tước và phải biệt
xứ vào nơi tận cùng đất nước! Trong khi ở một xứ “hạnh phúc thứ nhì thế
giới”, “dân chủ gấp vạn lần”, “luôn lấy con người là trung tâm, là mục
đích” mà hàng chục trường hợp công dân bị chết ngay trong tay “thanh
kiếm và lá chắn”, trong tay những người được nhân dân nuôi và vũ trang
đến tận răng để bảo vệ nhân dân, thì cái giá đáng lý phải trả là gì? Nếu
cả 13-14 ông Tổng thống phải chạy biệt xứ thì chắc chắn vẫn chưa tương
xứng.
Vậy
mà hệ thống không mảy may suy suyển, những chiếc ghế vua quan ở đây chỉ
càng thêm lì, thêm chắc, kẻ giết người không bị trừng trị thích đáng,
trừng trị qua loa thì khác chi khuyến khích giết người? Mà khuyến khích
thật khi còn dự kiến cho phép công an bắn chết ngay kẻ nào chống người
thi hành công vụ! Thế nào là chống? Công vụ sai thì có được chống không?
Dân có quyền tự vệ không? Chết rồi thì còn đâu mà cãi.
Với
mười ba trường hợp thống kê “sơ sơ” dưới đây, là con người ai cũng phải
giật mình, giật mình về cái khoảng cách giữa tuyên ngôn và thực tế đối
lập nhau như thiên đàng và địa ngục. Biết đâu sẽ chẳng đến lượt mình,
nhỡ lơ đãng mà phạm luật giao thông thôi chẳng hạn… Luật chống tra tấn
chỉ trên giấy thôi sao? Mười ba nhân mạng chết tức tưởi trong tay công
quyền liệu đã đủ làm mười ba tiếng nổ để rút ngắn bớt cái khoảng cách
kinh hoàng giữa lời nói và việc làm chưa, hay cần nhiều thêm?
Hà Sĩ Phu
|
Và đây câu trả lời...
Điểm danh 1 số vụ án xảy ra sau khi bị giải lên đồn công an
2014.04.14 Đỗ Văn Bình - Đà Nẵng - treo cổ
2014.03.18 Bùi Thi Hương - Bình Phước - treo cổ
2014.03.18 Nguyễn Minh Dũng - trọng thương
2013.12.24 Đỗ Duy Việt - Thanh Hóa - treo cổ
2013.12.20 anh Đinh Ngọc H - Bình Duơng - treo cổ
2013.10.10 Trần Thị Hải Yến - Phú Yên - treo cổ
2013.08.19 Lê Hoàng Triệu Khang (15 tuổi) - Lâm Đồng - treo cổ
2013.01.02 Trần Văn Tân - Hải Dương - treo cổ
2012.09.14 Hồ Long Giang - Long Khánh - treo cổ
2012.05.13 Ngô Thanh Kiều - Phú Yên - bị đánh chết
2012.03.19 Lê Quang Trọng - Hà Tĩnh - treo cổ
2012.02.15 Nguyễn Công Nhựt - Bình Dương - treo cổ
2011.03.15 Đặng Ngọc Trung - Bình Phước - treo cổ
....
Đây
chỉ là thống kê sơ bộ, chưa phải đầy đủ, nhưng cũng đủ làm giật mình
bất cứ ai. Hãy nhớ đến câu nói của người tù oan 10 năm Nguyễn Thanh
Chấn: "lúc đó tôi sợ họ đánh chết" - "tôi không chịu nổi nữa" - nếu nhìn
vào số những nạn nhân TREO CỔ trong nhà tạm giam kia thì phải rùng mình
mà công nhận ông Chấn đã quyết định đúng, nếu ông treo cổ chết rồi thì
cần gì phải đau đầu với vụ án oan 10 năm của ngày hôm nay.
N. B. G.
Không có nhận xét nào:
Đăng nhận xét