Lê Minh Nguyên (Danlambao) – Ngày
19/5/2015, Bộ Chính Trị (BCT) ra Chỉ thị số 45 về việc tiếp tục thực
hiện Nghị quyết 36 về công tác với người Việt Nam ở nước ngoài. Họ kêu
gọi người VN ở nước ngoài “xóa bỏ mặc cảm, định kiến”.
Câu hỏi được đặt ra là ai, bên nào, mới thực sự là còn mang “mặc
cảm” của bạo lực khủng bố và “định kiến” rằng ta là kẻ chiến thắng nên
chính nghĩa thuộc về ta. Sau 40 năm ta vẫn muốn ăn mày dĩ vãng, bởi vì
ta tuy có sức mạnh tức thời của bạo lực nhưng không có sức mạnh nội lực
lâu dài của văn minh nhân loại. Cho nên kẻ cần “xóa bỏ mặc cảm, định
kiến” là lãnh đạo và đảng viên của đảng CSVN, chứ không phải người Việt
hải ngoại, vì họ đã rất thành công và được đất nước mới của họ trân
trọng, đến độ Tổng Thống Obama hồi tháng Sáu năm 2013 khi cùng ông Chủ
Tịch Nước CSVN Trương Tấn Sang công khai gặp gỡ báo chí đã khuyên ông
Sang nên liên hệ tốt với người Mỹ gốc Việt nếu muốn quan hệ hai nước
tiến lên tầm cao chiến lược.
CSVN nói rằng “…mọi người Việt Nam… mong muốn góp phần… đều được tập hợp trong khối đại đoàn kết toàn dân tộc.”
Cho đến hôm nay, CSVN vẫn chưa có một lãnh tụ nào, hay một chính
sách nào có chủ trương HOÀ GIẢI (ngồi ngang tầm trong một môi trường
hoàn toàn tự do, không ràng buộc, để đối diện với sự thật lịch sử mà nói
chuyện phải quấy, trước khi đi xa hơn để có thể nói hay giải quyết
những bế tắc của đất nước) với bên phía thua cuộc, tức người Việt trong
nước và ngoài nước của phía Việt Nam Cộng Hòa. CSVN mang mặc cảm bất an
và cao ngạo, họ chỉ chủ trương HOÀ HỢP, ĐẠI ĐOÀN KẾT, tức muốn người ta
chung vào cái rọ độc tài, chim có hót thì hót trong chiếc lồng sắt của
chế độ CS.
Có lẽ ông Tổng Bí Thư CSVN Nguyễn Phú Trọng sắp đi Mỹ (dư luận là
tháng Sáu 2015) nên CS có nhu cầu xoa dịu theo lối cha chú và trịch
thượng với người Việt hải ngoại, BCT viết “BCT cũng khẳng định người
Việt Nam ở nước ngoài là bộ phận không tách rời… Mọi người VN ở nước
ngoài đều được khuyến khích… Các vấn đề còn tồn đọng sẽ được giải quyết
trên tinh thần cởi mở, chân thành, khép lại quá khứ, hướng tới tương
lai…”
Ai là kẻ không khép lại quá khứ mà tối ngày cứ đi ăn mày dĩ vãng,
nào chống Mỹ cứu nước, nào chị du kích bắn rớt máy bay, nào chiến thắng
Ngụy nơi này nơi kia, nào ca ngợi và lải nhải các hành động bạo lực,
khủng bố, ám sát, đấp mô, ném bom vào dân chúng…?
Người CS dối trá trong thế kỷ 20 thì bùa này của họ có linh do
thiếu thông tin đa chiều và đại chúng lúc bấy giờ, ngày nay là thế kỷ 21
của Thời Đại Thông Tin rồi, bùa tuyên truyền và dối trá không còn linh
thiêng nữa đâu, tiếc là CS không có khả năng thay đổi qua chân thật, cho
nên là sinh vật sắp tuyệt chủng vì không tự điều chỉnh được qua môi
trường sống hoàn toàn mới và khác xưa.
BCT viết “Nhà nước sẽ tiếp tục phối hợp chặt chẽ với các nước có
người Việt Nam sinh sống nhằm hỗ trợ bà con có địa vị pháp lý vững
chắc, bảo đảm cuộc sống lâu dài ở nơi cư trú…” Câu này thật khôi
hài, ai cần CS “hỗ trợ”? Người Việt hải ngoại nhìn về VN với những nạn
nhân của CS mặt đầy máu me, chân bị đánh gãy… những khúc ruột trong lòng
đất nước mà còn như vậy thì những khúc ruột ngàn dặm có ý nghĩa gì,
ngoài việc không thể tránh được, khi CS muốn làm thân với các chính
quyền trên đất nước mới của người Việt hải ngoại.
Người CS chỉ muốn đi tắt với chính quyền Mỹ và các nước dân chủ tự
do, nhưng khổ nỗi là KHÔNG THỂ ĐƯỢC vì trong các nước dân chủ, chính
quyền không thể bỏ dân hay khinh dân như trong các nước CS. TT W Bush
thắng ông Al Gore ở Florida chỉ khoảng 200 phiếu, người Mỹ gốc Việt đóng
góp khoảng một triệu phiếu cho các kỳ bầu cử, tuy không phải là sức
mạnh đa số, nhưng là sức mạnh của quả lắc, có thể làm thay đổi kết quả
bầu cử.
Con đường CS đi đến Hoa Thịnh Đốn nó bắt buộc phải đi ngang qua
cộng đồng người Mỹ gốc Việt. Trong khi đó, cộng đồng người Mỹ gốc Việt
đã quá đầy đủ trong sự bảo vệ của chính quyền Mỹ, họ không cần gì từ
CSVN cả, điều họ cần là những người dân cùng giòng máu của họ đang ở VN
cũng có được những điều kiện và môi trường sống tương tự như họ. Cuối
cùng rồi thì CSVN phải đối diện với chính người dân trong nước. CS chối
bỏ cái thực tế này thì tức là họ chọn tiến trình tự hủy.
Nghị Quyết 36 chỉ có tác dụng nuôi dưỡng tham nhũng trong đảng qua
“các kênh phát thanh, truyền hình phục vụ người Việt Nam ở nước ngoài,
phát thanh, truyền hình đối ngoại, truyền hình qua mạng IPTV hoặc hệ
thống truyền hình của nước sở tại…” vì qua hơn 10 năm nghị quyết này
chẳng có tác dụng gì, hải ngoại vẫn càng ngày càng nhiệt tình hỗ trợ
nhân quyền dân chủ trong nước hơn, các lãnh tụ CS khi qua Mỹ vẫn giữ bí
mật thời gian và địa điểm, vẫn đi cửa sau, trốn chạy cộng đồng người Mỹ
gốc Việt. Nghị Quyết 36 là một thất bại thảm hại dù cho nó có răng (có
ngân sách).
BCT làm như Mỹ và các nước tây phương là VN khi viết “nghiên cứu
thí điểm công nhận các chi hội người Việt Nam ở nước ngoài là thành
viên của Mặt trận Tổ quốc Việt Nam, Liên hiệp các tổ chức hữu nghị Việt
Nam, Hội Liên hiệp Phụ nữ Việt Nam, Hội Liên hiệp Thanh niên Việt Nam…” CS lấy hệ thống giá trị độc tài của mình để phán các môi trường hoàn toàn tự do, thật duy ý chí!
Ở Mỹ và các nước tự do dân chủ, quyền tự do lập hội được triệt để
tôn trọng, hoạt động không cần đăng ký, nếu hội nào muốn có tư cách pháp
nhân để mở trương mục ngân hàng v.v.. thì đăng ký, các hội đoàn tư được
khuyến khích hoạt động và hoàn toàn độc lập, không có kiểu chính quyền
tìm cách kiểm soát và khống chế như ở VN.
Để kết luận, CS nên dẹp Nghị Quyết 36 vì nó tốn tiền thuế của dân
để nuôi tham nhũng, chẳng có tác dụng thu phục gì với người Việt hải
ngoại cả. CS nên hiểu rằng họ không thể đi tắt/short cut cộng đồng người
Mỹ gốc Việt trên con đường tiến đến Washington ở tầm chiến lược cao
hơn. Để không đi tắt, CS nên HOÀ GIẢI với những người dân chủ ôn hòa
trong nước trước, thả họ ra, tôn trọng họ, xem họ là lực lượng đối lập
ngang tầm. Vì lợi ích của chính những người CS, họ nên hiểu là thời thế
đã đổi thay.
26/5/2015
Không có nhận xét nào:
Đăng nhận xét