PLTP
Nhật Tuấn
(PL)- Từ sáng sớm ông Ba hưu vào quán đặt phịch cái iPhone 6 lên mặt bàn. Ôi trời ôi sao nó dúm dó thảm hại vậy?
Mới tuần trước ông còn khoe vừa tậu cho cô Ba “con dế”, đời mới
nhất, đắt ngang xe Wave tàu. Từ hôm đó, cô Ba cứ nằm lì trên giường cười
rinh rích. Ông sinh nghi, có khi nó “nấu cháo chân giò” với thằng bồ
nhí nào cũng nên. Ông rón rén lại gần. Í trời ơi hóa ra cô Ba coi phim
“con heo”. Ông sầm mặt: Đâu ra của nợ đó? Cô vênh mặt: Đâu chẳng có, cứ 50.000 đồng 30 phút, gì cũng có. Coi chán xóa đi cài phim khác. Thẻ nhớ 2G, full HD coi thoải con gà mái…
Ông Ba hưu ù cả tai chẳng hiểu “ghi gủng”, HD là cái quỷ gì, chỉ thấy
coi được phim vầy là đáng đồng tiền rồi. Có hôm cô Ba đang trong buồng
tắm, “con dế” nổi nhạc thánh thót. Ông Ba hưu vội vàng vừa chạy tới vừa
la to: Chờ tôi… chờ tôi… Vừa cầm máy bên tai ông đã vang lên: Em đang ở đâu đó hả con ngựa cái?
Ông điên lên chửi bới om sòm mà máy bên kia cứ cười rinh rích. Ông quay sang quát vợ: Thằng nào? Thằng mất dạy nào?
Cô Ba tỉnh bơ bấm máy líu lo: Anh Tony hả? Có chuyện gì gọi em vậy? Có chớ… nhất định phải tới chớ… Ca-ra-ven lầu 2 nhớ rồi.
Rồi cô quay sang làm mát ông chồng hầm hầm bằng cái tươi trẻ, thơm tho mới tắm: Thầy dạy Anh văn chớ ai? Người ta mời mình đi “pạc ty” đàng hoàng chớ bộ.
Ông Ba hưu đành “cho qua” vụ đó. Nhưng lần này không được. Nguyên tối hôm qua cô Ba vội đi đâu để quên “con dế” trên giường. Ông tò mò mở ra, chóng cả mặt. Nào là “anh hôn em nhé”, “hôn đi”, “hôn xuống nữa nhé”, “xuống đi”. Ôi trời ôi lại thằng giáo viên dạy Anh văn chứ ai. Ông quật mạnh “con dế” xuống mặt sàn. Sáng nay mang ra quán nó méo mó thế này đây. Ông than thở: Đêm qua nó về tao tra hỏi nó thằng đó là thằng nào, nó cứ úp mặt vào tường im lặng, không thèm nói năng gì mới điên chứ?
Cô Phượng cave cười ré: Vậy đúng rồi, cổ thi hành luật im lặng Quốc hội đang bàn đó. Chú Ba thua là cái chắc.
Chị Gái hủ tíu thắc mắc: Luật im lặng là cái quỷ gì?
Cô Phượng cave lại cười: Thì coi phim hình sự Mỹ khắc biết, khi nào bắt tội phạm cảnh sát đều nói: Anh có quyền giữ im lặng. Bất kỳ điều gì anh nói sẽ là bằng chứng chống lại anh trước tòa.
Ông Ba hưu kêu to: Vậy đâu có được. Tội phạm là phải khai báo thành khẩn, đầy đủ, rõ ràng mới làm án được chớ. Không khai, cảnh sát biết đâu mà lập biên bản hỏi cung.
Ông Tư Gà nướng lên tiếng: Khi mới bị bắt chưa thể nói là tội phạm được, mới là nghi can thôi. Tòa án mới có quyền tuyên phạm tội. Nghi can có quyền im lặng, vậy mới tránh được ép cung, gây oan sai. Bởi thế họp Quốc hội mấy ông tướng công an đều phản đối. Ông nói luật gây khó cho công an, bó tay chống tội phạm, ông nói người bị bắt phải thành thật khai báo công an mới dựa vào mâu thuẫn trong lời khai mà làm án, ông nói giết người, đánh người gây thương tích mà được quyền im lặng, không phải trình bày gì cả thì không được.
Thằng Bảy xe ôm cười rinh rích: Bắt vào đồn cứ ngồi câm miệng hến mấy ông công an đâu có chịu. Các ông còn muốn uýnh cho nó khai ra theo ý mấy ổng nữa chớ.
Bà tổ trưởng lúc này mới lên tiếng: Phải gây án mới bị bắt chớ, cho nó quyền im lặng, khăng khăng im mồm như thế là diễn biến hòa bình, là chống lại nhân dân.
Cô Phượng cave cười rinh rích: Thế nước Mỹ nó diễn biến hòa bình, chống lại nhân dân à?
Bà tổ trưởng cà lăm. Cả quán cười ồ.
NHẬT TUẤN
Không có nhận xét nào:
Đăng nhận xét