Thứ Hai, 7 tháng 7, 2014

Đỗ thị Minh Hạnh ra tù : Niềm vui oà vỡ

Tường An, thông tín viên RFA, Paris

Cô Đỗ Thị Minh Hạnh nhận hoa của người thân và bạn bè gởi đến mừng cô được trả tự do
Cô Đỗ Thị Minh Hạnh nhận hoa của người thân và bạn bè gởi đến mừng cô được trả tự do  -RFA
Người tù nhân lương tâm Đỗ thị Minh Hạnh đã trở về nhà ngày 28/6 vừa qua. Rất nhiều bạn bè đã chúc mừng trên các mạng xã hội và từ Sài Gòn cũng đã có một nhóm bạn vào Di Linh thăm Hạnh.
Ngày trở về


Tin nhà hoạt động công đoàn Đỗ thị Minh Hạnh ra khỏi tù ngày 26 tháng 6 đã tràn ngập trên các mạng thông tin điện tử. Người vui nhất không ai có thể khác hơn là bà Trần thị Ngọc Minh, Mẹ của Hạnh. Người đàn bà đã đi cùng trời cuối đất để tranh đấu đòi tự do cho con mình và những tù nhân lương tâm khác. Giờ đây, giấc mơ ngày nào đã trở thành sự thật,  bà Minh chia sẻ trong xúc động nghẹn ngào :
« Khi mà nghe tin Hạnh được trả tự do, tôi bàng hoàng và bồi hồi xúc động. Thật tình mà nói, bao nhiêu ngày tháng qua  tôi thương nhớ con, đứt từng đoạn ruột khi thấy con chịu đựng trong cảnh lao tù, rồi chờ đợi mong mỏi, tìm hết cách này đến cách khác, ra nước ngoài đi hết nước này đến nước khác để kêu cứu cho con. Cứ mỗi lần đứng trước bà con, nhớ đến hình ảnh của con, tôi lại cầm lòng không đậu. Hôm nay nghe tin được trả tự do thì tôi thực sự xúc động, tôi sợ là mình nằm mơ như bao nhiêu ngày nằm mơ.
Hôm nay được tin con trở về, tôi muốn ôm con trong vòng tay ngay tức khắc, tôi muốn nhìn thấy nó bước chân vào nhà, tôi muốn nhìn thấy ánh mắt của cháu, tôi muốn nhìn thấy nụ cười của cháu. Tôi muốn nghe tiếng nói của cháu. Tôi mừng vì Minh Hạnh được ra tù, tôi mừng vô cùng, nhưng bên cạnh đó, tôi cũng chạnh lòng thương cho các cháu Hùng và Chương. Mẹ Hùng mất khi Hùng đang ở trong tù, còn Chương có hai đứa con nhỏ, vợ đau ốm luôn mà phải lặn lội nuôi con.
Khi Hạnh về mà biết Hùng và Chương chưa ra tù thì không biết Hạnh như thế nào ? Chắc là buồn lắm. tôi xin chân thành cám ơn tất cả các tổ chức, các hội đoàn, các cá nhân, và cộng đồng người Việt trong và ngoài nước. Cám ơn các vị dân biểu các nước Hoa kỳ, Úc, Canada, Úc. Cám ơn  các anh chị em đã hết lòng lo cho Hạnh, đã giúp đỡ và hỗ trợ tôi trong chuyến vận động tìm tự do cho con gái tôi »
Hôm nay nghe tin được trả tự do thì tôi thực sự xúc động, tôi sợ là mình nằm mơ như bao nhiêu ngày nằm mơ. Hôm nay được tin con trở về, tôi muốn ôm con trong vòng tay ngay tức khắc, tôi muốn nhìn thấy nó bước chân vào nhà, tôi muốn nhìn thấy ánh mắt của cháu, tôi muốn nhìn thấy nụ cười của cháu. Tôi muốn nghe tiếng nói của cháu
bà Trần thị Ngọc Minh
Hạnh có giọng hát trong trẻo, cô hát tự nhiên không chải chuốt, đặc biệt Hạnh có biệt tài chế ra những lời hát để nói về Hoàng Sa, Trường Sa, những lời hát biểu lộ quan điểm xã hội của mình. Đôi mắt sáng, nụ cười hồn nhiên, Với bạn bè, người thân, Hạnh là một cô gái vui vẽ,  liếng thoắng, dễ gần gũi và đặc biệt là lòng nhân ái của cô đối với mọi người. Ngay từ những ngày còn bé, lòng thương người của cô đã được nuôi dưỡng từ những ngày theo chân Mẹ tham gia vào hội chữ thập đỏ, lớn lên, cô và bạn bè đã giúp đỡ cho rất nhiều dân oan từ nam ra bắc.
Bảo vệ người lao động, giúp đỡ dân oan
Trong quá trình giúp dân oan và người lao động, cơ duyên đưa đẩy. Đầu năm 2009, Hạnh gặp cụ Lê Quang Liêm, Hội trưởng Ban trị sự Phật giáo Hoà Hảo Thuần Tuý. Cảm mến người con gái đầy chí khí, Cụ đã nhận Hạnh làm dưỡng nữ. Cụ Liêm cho biết :

Bà Trần Thị Ngọc Minh là thân mẫu của nhà hoạt động Đỗ Thị Minh Hạnh trong buổi điều trần tại Quốc hội Hoa Kỳ, hồi tháng 1, 2014.
Bà Trần Thị Ngọc Minh là thân mẫu của nhà hoạt động Đỗ Thị Minh Hạnh trong buổi điều trần tại Quốc hội Hoa Kỳ, hồi tháng 1, 2014.

« Đỗ thị Minh Hạnh đã đến gặp tôi nhiều lần để nói về cảnh khổ của những người dân oan xuống đường để đòi đất, đòi nhà, không đủ cơm ăn, không đủ áo mặc. Cô bức xúc trước cảnh lao động Việt Nam bị bóc lột quá sức, rồi đất nước mình cũng không có tự do gì hết cho nên cổ muốn dấn thân làm công chuyện đời. Rồi nó dám đi qua Campuchia, đi qua Thái Lan rồi đi qua Mã lai dự một phiên họp của Nghiệp đoàn Quốc tế gì đó…để mà thành lập cái Công đoàn Lao Động Việt Nam.
Tôi thấy một cô gái nhỏ mà tâm hồn còn cao thượng hơn những người lớn nữa. Nếu Việt Nam mình mà có thật nhiều những cô gái như vậy thì đất nước Việt Nam không đến nỗi như ngày nay đâu. Tôi đánh giá một người con gái như vậy là rất hiếm và rất quý. Nó đáng giá con tôi mà tôi phải dùng chữ khâm phục đó…(cười !..) khâm phục là khâm phục cái chí khí của một con người đã dám hy sinh tất cả tương lai của mình để dấn thân vào con đường tranh đấu cho bao nhiêu quyền lợi của người khác.
Trong tình nghĩa « Cha nuôi » và « Con nuôi » tôi rất mừng, thứ hai là một người chiến sĩ cho tự do, cho quyền lợi của dân tộc được tháo củi sổ lồng. Tôi không biết nó có bị quản chế hay không ? nhưng dù quản chế hay không quản chế thì với tính nết của Đỗ thị Minh Hạnh thì nó sẽ tiếp tục nó đi cho đến ngày nó chết »
Chọn con đường « công đoàn » để đi, Hạnh đã tiếp xúc với Uỷ Ban bảo Vệ người lao động để được hướng dẫn cách giúp cho những công nhân thành lập công đoàn độc lập để bảo vệ cho quyền lợi của người lao động. Ông Trần Ngọc Thành, chủ tịch Lao Động Việt  chia sẻ :
Đỗ thị Minh Hạnh đã đến gặp tôi nhiều lần để nói về cảnh khổ của những người dân oan xuống đường để đòi đất, đòi nhà, không đủ cơm ăn, không đủ áo mặc. Cô bức xúc trước cảnh lao động Việt Nam bị bóc lột quá sức, rồi đất nước mình cũng không có tự do gì hết cho nên cổ muốn dấn thân làm công chuyện đời
cụ Lê Quang Liêm
« Khi ý thức được việc cần thiết phải bảo vệ người lao động, giúp đỡ dân oan cũng như công nhân thì Hạnh đã liên hệ trực tiếp với anh em của Uỷ Ban Bảo Vệ người Lao Động. Cuối tháng 12 năm 2009 thì Hạnh và các anh em khác đã tham gia Đại hội lần thứ hai của Uỷ ban Bảo Vệ người lao động tại Mã lai. Sau khi ở Mã lai về thì Hạnh cùng một số anh em khác tổ chức các cuộc đình công để giúp đỡ những công nhân tranh đấu bảo vệ quyền lợi của mình, đặc biệt là cuộc đình công tại nhà máy giẩy Mỹ Phong có trên 10.000 công nhân tham gia.
Sau khi Hạnh bị bắt giữa tháng 2 năm 2010 anh em Uỷ ban Bảo Vệ đã trực tiếp liên hệ với gia đình để có điều kiện động viên gia đình và Hạnh lúc đó trong tù cũng như là thuê luật sư. Uỷ Ban bảo Vệ đã cùng với Mạng Lưới Nhân Quyền Việt Nam, Freedom Now cũng như là luật sư Lâm Chấn Thọ đã thu thập hồ sơ nộp lên Uỷ Ban Nhân Quyền Liên Hiệp Quốc và kết quả là Uỷ Ban Nhân Quyền Liên Hiệp Quốc đã ra nghị quyết là phải trả tự do ngay cho Hạnh, Hùng Chương cũng như là bồi thường thiệt hại cho 3 bạn trẻ này trong thời gian ở tù.
Đây là những động thái ban đầu mà nó sẽ tạo điều kiện cho những động thái sau thúc đẩy sự lên tiếng của các tổ chức Nhân quyền của Cộng đồng Việt Nam hải ngoại cũng như các Chính phủ, tổ chức  Nhân quyền  Quốc tế. Bây giờ chúng ta thấy kết quả đó là Hạnh đã ra khỏi nhà tù. Là người đồng hành cùng với Hạnh từ bao nhiêu năm nay, ngay cả khi Hạnh ở trong tù, tôi rất là vui mừng khi nghe tin Hạnh được ra tù Đây là một tin vui cho bản thân tôi cũng như tất cả các anh em khác trong Uỷ ban Bảo Vệ người Lao động Việt Nam  đã có những tình cảm rất là gắn bó trước đây trong công việc cũng như những ngày Hạnh ở trong tù »
Khi xác định rõ con đường chông gai mình đã chọn. Hạnh tìm gặp các nhà bất đồng chính kiến để trao đổi về những vấn đề nhức nhối của đất nước, về hiểm hoạ Trung Quốc đã gần kề. Hạnh tìm gặp nhà văn Dương Thu Hương năm 2005, một năm trước khi bà lên đường sang Pháp. Trong tiềm thức nhà văn Dương Thu Hương là một «  cô gái bé nhỏ, rất trẻ, người Nam »  nhà văn Dương Thu Hương bi quan về một xã hội suy đồi, trong đó những thành phần con ông cháu cha chỉ biết hưởng thụ trong khi nước nhà sắp mất. Để vực dậy xã hội này cần phải có những con người tử tế biết góp lòng cho đất nước, bà nói :
« Thật sự mà nói thì các thanh niên Việt Nam so với thanh niên các nước khác thì quá yếu kém, cho nên những người như cô Hạnh, cậu Hùng và một số người khác là những người có kiến thức và họ là những lớp người đầu tiên có khái niệm về quyền con người và những lớp người đó phải đứng lên và sau đó những lớp người còn trẻ hơn họ phải đứng lên thì đất nước mái thay đổi được. Những đứa như vậy nó vượt lên được những hấp dẫn tầm thường, những đứa như vậy nó biết lo đến tương lai của dân tộc. Cho nên những thành phần như vậy là những thành phần cứu rỗi của dân tộc đấy ! Nói thật là như vậy. Nếu dân tọc không có những đứa như vậy. Nếu dân tộc không còn những đứa như vậy nữa thì nó sẽ sa xuống hố, nó sẽ tàn kiệt thôi. Một dân tộc không có những con người đức hạnh và tử tế, biết hy sinh cho dân tộc thì dân tộc đó sẽ bị triệt diệt »
Những người như cô Hạnh, cậu Hùng và một số người khác là những người có kiến thức và họ là những lớp người đầu tiên có khái niệm về quyền con người và những lớp người đó phải đứng lên và sau đó những lớp người còn trẻ hơn họ phải đứng lên thì đất nước mái thay đổi được.
nhà văn Dương Thu Hương
Tổng Liên Đoàn Lao Động Thế Giới (ITUC) các công đoàn Úc Châu, cũng như các dân biểu ở Hoa kỳ, Úc, Đức…cũng đã góp phần quan trọng trong việc vận động trả tự do cho Hạnh. Dân biểu Úc Châu Chris Hayes đã đối thoại với Hà nội nhiều lần về Nhân quyền cũng như lên tiếng trong Quốc hội Úc cho trường hợp của Đỗ thị Minh Hạnh, ông cũng đã mời mẹ của Hạnh đến Canberra để trình bày về trường hợp Hạnh bị đối xử nghiệt ngã trong tù. Dân biểu Chris Hayes cho biết cảm tưởng khi nghe tin Hạnh được trả tự do :
« Tôi rất vui mừng khi nghe tin đó, nhưng chưa có báo cáo nào rõ về tình trạng của cô ta khi được trả tự do , tôi không nghĩ điều đó có nghĩa là chính phủ việt nam tôn trọng quyền lao động. Tôi vẫn còn quan tâm đến trường hợp của hai người bạn của cô là nguyễn Hoàng Quốc Hùng và Đoàn Huy Chương vẫn còn ở trong tù vì cùng lý do đã giúp cho công nhân hảng giấy Mỹ Phong. Tôi tiếp tục quan tâm đến trường hợp của họ, mong muốn đầu tiên của tôi là họ cũng được trả tự do »
Nhà báo Trương Minh Đức là một trong những người đầu tiên đến thăm Hạnh. Mặc dù theo dõi về Hạnh đã lâu, nhưng đây là lần đầu tiên gặp mặt, nhà báo Trương Minh Đức cho biết ấn tượng đầu tiên của ông về cô gái trẻ này :
« Tôi rất là ngưỡng mộ một cô gái trẻ kiên cường, bất khuất trong đấu tranh. Cô rất thương yêu những người tù đồng cảnh ngộ với mình và những người đấu tranh, đồng thời cũng rất cương quyết với chính sách độc ác của nhà cầm quyền Cộng sản Việt Nam «  dùng tù trị tù » Tôi nhận thấy trong mắt cô đầy cương nghị, rất là có nhiều ánh lửa mà gọi là sức mạnh cho phong trào đấu tranh Dân chủ trong tương lai »
Trong ngày sinh nhật năm 2014 vừa qua, Hạnh đã viết lá thư cám ơn mọi người với lời hứa : « Xin hẹn mọi người vào sinh nhật 13/3/2017 » Nhưng rồi niềm vui lại đến sớm bất ngờ. Với lệnh đặc xá và không bị quản chế, « Con chim báo bão » ( như lời của nhà báo Phạm Chí Dũng gọi Đỗ thị Minh Hạnh) Đỗ thị Minh Hạnh  đã thoát khỏi chiếc lồng tù ngục để trở về trong vòng tay của gia đình và bạn bè. Những lời chúc mừng, những bó hoa, những bài thơ gửi đến Hạnh ngay cả khi cô chưa về đến nhà.  Này Mẹ, này Cha, này những người thân và bè bạn…Niềm vui oà vỡ như một ngày hội lớn. Thoáng đâu đó lời của nhà thơ Trần Trung Đạo «  Mẹ sẽ chờ em dù năm tháng trôi qua, Sông núi chờ em trong ngày hội lớn »

Không có nhận xét nào:

Đăng nhận xét