Ngày 1 tháng 1 vừa qua báo Đời Sống Pháp Luật đã phỏng vấn kèm theo hình ảnh của anh Đinh Nhật Uy - RFA, screen capture
Your browser does not support the audio element.
Thời gian gần đây báo chí nhà nước đã không ngần ngại trích dẫn
thông tin từ mạng internet được xem như lề trái, hơn nữa còn phỏng vấn
người bất đồng chính kiến để đăng tải trên báo đảng. Những việc làm này
được xem là bước đột phá ấn tượng nhưng không ai chắc tại sao lại xuất
hiện hiện tượng này và nó sẽ tồn tại bao lâu nữa trong sinh hoạt báo chí
Việt Nam. “Chân dung quyền lực” thực sự có quyền lực?
Khi trang mạng Chân dung quyền lực xuất hiện với những bài viết gay gắt
cùng hình ảnh của ông Phó Thủ tướng Nguyễn Xuân Phúc thì người theo dõi
trang mạng này vẫn cho rằng thông tin thổi phồng và các phe phái cung
cấp thông tin hình ảnh của gia đình ông Phúc chẳng qua là tranh giành
quyền lực, ăn chia không đều cũng như hạ nhục đối tượng trong bước tiến
của ông ta vào chức Thủ tướng sắp tới khi Hội Nghị Trung Ương cơ cấu
nhân sự diễn ra.
Cơ quan báo chí của Đảng không lên tiếng đả phá như thường lệ mặc dù
những khuôn mặt xuất hiện trên Chân dung quyền lực không chừa một ai.
Người theo dõi trên mạng không quên câu chuyện của Quan Làm Báo trước
đây, đã từng một thời gian gây sóng gió trong giới truyền thông trong và
ngoài nước vậy mà báo chí lề phải nếu nói tới Quan Làm Báo chỉ viết
theo quan điểm đấu tố, đây là nguồn thông tin xuyên tạc, phản động và có
mục đích tuyên truyền cho một cá nhân nào đó hưởng lợi và Quan Làm Báo
hoàn toàn không được xem là một nguồn thông tin đáng tin cậy.
Các nhân vật cao cấp chỉ đích danh Quan Làm Báo là trang mạng phản động và kêu gọi cán bộ đảng viên không được đọc nó.
Cơ quan báo chí của Đảng không lên
tiếng đả phá như thường lệ mặc dù những khuôn mặt xuất hiện trên Chân
dung quyền lực không chừa một ai
Sau Quan Làm Báo là Tư Sang Nham Hiểm, Nguyễn Tấn Dũng, Trần Đại
Quang…xuất hiện trên không gian mạng. Mỗi trang có một cách nâng tên
tuổi của chính mình lên và thông thường những bài báo đánh kẻ khác đều
núp dưới hình thức của bạn đọc gửi tới.
Tất cả các trang có vẻ lề trái ấy chưa bao giờ được báo chí chính
thống trích dẫn như một nguồn tin đáng tin cậy. Nhưng lần này Chân dung
quyền lực không những được trích dẫn mà còn theo sau nó cập nhật những
thông tin mà nó loan tải.
Các tờ báo lớn trước tiên là Lao Động rồi lần lượt được các báo khác
đăng lại tin tức về ông Nguyễn Bá Thanh sẽ được mang về Việt Nam từ bệnh
viện ung thư tại Seattle. Những tin tức ấy trước tiên được chính UBND
thành phố Đà Nẵng chấp nhận khi ra lệnh cho an ninh phi trường Đà Nẵng
chuẩn bị biện pháp an ninh để đón ông Thanh người được xem là đứa con ưu
tú của Đà Nẵng nay trở về để tiếp tục chữa bệnh.
Báo Lao Động, rồi Thanh Niên, Tuổi Trẻ loan tin này nhưng không dẫn
nguồn bất cứ cơ quan nào trong nước kể cả Ban Nội chính trung ương là
nơi có thẩm quyền phát ngôn, mà chỉ nói bâng quơ là theo nguồn tin trên
mạng. Ông Võ Công Trí, Phó Bí thư thường trực thành ủy Đà Nẵng lúc ban
đầu cũng nói thế và ban an ninh sân bay cũng nói không khác.
Ngày máy bay hạ cánh ban đầu dược Chân dung quyền lực thông báo là
chiều ngày 2 tháng 1 nhưng sau đó chính trang này cho biết do có trục
trặc nên hoãn lại ngày 6 tháng 1 và cuối cùng là thời tiết xấu nên hoãn
lại lần nữa chiếc chuyên cơ y tế chở ông Nguyễn Bá Thanh và gia đình sẽ
đáp xuống phi trường Đà Nẵng vào 8 giờ 30 tối ngày 9 tháng 1 này.
Trước đây người ta đọc báo lề phải thì
chỉ mới nói phân nửa sự thật thôi mà các trang mạng thì thường nói hết
sự thật nên người ta theo trang mạng. Bây giờ người ta thấy trang mạng
lợi hại quá nên một số phe phái, một số nhóm lợi ích một số tập đoàn đã
tựa vào đó làm những trang mạng
nhà báo Lê Phú Khải
Chân dung quyền lực nói tới đâu báo chí và dân chúng chạy theo đến
đấy. Người dân Đà Nẵng yêu mến ông Thanh ra sân bay ngồi chờ đón ông
không chịu ra về và có người còn nói thẳng rằng theo Chân dung quyền lực
nói thì ông Thanh sẽ xuống vào ngày hôm nay, rồi người khác nói vậy chứ
không thấy báo nhà nước đều đăng tin theo nó hay sao?
Hiện tượng khá bất ngờ này được nhà báo Lê Phú Khải, phóng viên đài
truyền hình trung ương nay đã về hưu cho biết những quan sát và kinh
nghiệm của ông sau nhiều chục năm làm việc trong hệ thống truyền thông
nhà nước, ông nói: -Trong nước thì anh em cũng bàn nhiều về trang mạng Chân dung
quyền lực. Bây giờ có thể gọi là nhiểu loạn thông tin hơn nữa các nhóm
lợi ích các phe phái anh nào cũng muốn dùng thông tin đặc biệt là thông
tin trên mạng vì thông mạng bây giờ người ta đọc nhiều thành ra cũng có
sự lạm dụng cái thông tin mạng đó để mà hướng dẫn dư luận. Trước đây người ta đọc báo lề phải thì chỉ mới nói phân nửa sự
thật thôi mà các trang mạng thì thường nói hết sự thật nên người ta theo
trang mạng. Bây giờ người ta thấy trang mạng lợi hại quá nên một số phe
phái, một số nhóm lợi ích một số tập đoàn đã tựa vào đó làm những trang
mạng để chi phối thông tin nên mới dẫn đến tình trạng như thế. Còn như
Nguyễn Bá Thanh vừa rồi đi hay về thì cũng có thông tin đưa sai sau lại
cải chính lại. Ngay trên mạng lề trái chứ không phải trên mạng lề phải,
đưa tin ông về ngày này nhưng lại chậm một hai ngày sau. Tôi là người từng làm truyền hình, làm báo chí rất lâu năm ở Việt
Nam thì tôi thấy rằng bắt đầu từ Đài Tiếng nói Việt Nam, đài phát thanh
đã chiếm lĩnh thông tin. Sau đó là đài truyền hình chiếm lĩnh nhưng chỉ
nói những điều không gần với sự thật mà sai hay chỉ phân nửa sự thật
thôi cho nên những trang mạng nó có vai trò nhất định trong xã hội bây
giờ. Nó trở thành một thế lực vì thế người ta lợi dụng cái đó, kể cả lợi
dụng xấu lẫn lợi dụng tốt. Nó cũng như con dao sắc ai cũng muốn cầm. Lấy cả tin từngười bất đồng chính kiến
Không chỉ trang Chân dung quyền lực được báo chí mạnh dạn lấy làm
nguồn mà người bất đồng chính kiến cũng được báo chí phỏng vấn, đưa tin
như một công dân bình thường. Dĩ nhiên đây là điều phổ quát trong tất cả
nhà nước dân chủ nhưng đối với Việt Nam, một người có dính líu đến phản
động sẽ không được coi là công dân nữa mà mọi phát ngôn, hình ảnh của
anh hay chị ta cần phải được cảnh giác dè chừng. Và quan trọng nhất hình
ảnh tiếng nói của anh hay chị ta không được phép xuất hiện bất cứ đâu
trên hệ thống do nhà nước kiểm soát.
Vào ngay ngày 1 tháng 1 mình cũng không
biết là họ đăng nữa có những người bạn họ đọc báo họ thấy rồi chụp hình
gởi cho tôi, chứ không biết là họ đăng báo. Báo Đời sống pháp luật, báo
đảng của Việt Nam.
Anh Đinh Nhật Uy
Ngày 1 tháng 1 vừa qua báo Đời Sống Pháp Luật đã phỏng vấn kèm theo
hình ảnh của anh Đinh Nhật Uy, một người chung vụ với Đinh Nguyên Kha và
Nguyễn Phương Uyên vừa ra khỏi trại giam Long An vì vi phạm điều 258.
Anh Đinh Nhật Uy từng ở chung phòng với tử tù Hồ Duy Hải nên báo chí hỏi
anh về vấn đề này. Anh Uy nói với chúng tôi: -Vào ngay ngày 1 tháng 1 mình cũng không biết là họ đăng nữa có
những người bạn họ đọc báo họ thấy rồi chụp hình gởi cho tôi, chứ không
biết là họ đăng báo. Báo Đời sống pháp luật, báo đảng của Việt Nam. Lúc
trước khi tôi đi phỏng vần Hồ Duy Hải thì gặp tụi nó trên nhà Hồ Duy
Hải. Chạm mặt đùng đùng trên đó báo lề trái lề phải chạm ầm ầm trên đó.
Cũng ngồi nói chuyện như bạn bè thôi. Báo lề trái lề phải gì cũng ngồi
bắt tay ngồi chung bàn uống trà như là bạn bè vậy nó mới hỏi han về
những tình tiết đó vì mình biết nên mình kể cho nó nghe.
Khi được hỏi liệu tòa án có xem xét bài trả lời phỏng vấn này như một
lời khai của nhân chứng hay không và sau khi hình ảnh và bài trả lời
phỏng vấn xuất hiện anh có bị công an hỏi thăm hay làm khó dễ, anh Đinh
Nhật Uy cho biết: -Không, không có gọi hỏi. Tại vì nói chung mình chỉ nói sự thật và
cân nhắc kỹ trước khi nói trong bài viết đó họ dặn mình cân nhắc kỹ
trước khi nói. Không biết được họ sẽ làm như thế nào. Không biết tòa có chịu coi
theo báo chí hay không. Về phần thủ tục tố tụng của họ thì mình không
biết được mà dễ gì họ chịu xem xét báo chí? Theo như tôi nghĩ thì báo
chí chỉ đưa cái thông tin cần thiết. Thông tin nào nó mang tính chất có
lợi hoặc là có hại cho bị cáo đến cho mọi người biết. nó chỉ mang tính
chất truyền tải chứ không phải mang tính tham khảo.
Những điều mà báo chí vượt ra những ngăn cấm thông thường trước đây
ngay trong thời điểm diễn ra Hội nghị trung ương thật là một câu hỏi khó
giải đáp. Người dân chỉ biết rằng báo chí nếu được mở ra thì người
hưởng lợi chính là họ sau khi bị bịt mắt quá lâu như nhà báo Lê Phú Khải
khẳng định.
Không có nhận xét nào:
Đăng nhận xét