- Kính thưa các bác đội, con xin đấu tố bố con là bố Hiền ạ!
- Không được gọi bố, vì nó là giai cấp bóc lột, em phải gọi nó bằng thằng!
- Dạ em đấu tố thằng bố em ạ!
- Không, nó không còn là bố em nữa, em là con của đảng, nó là thằng đối kháng giai cấp, đả đảo tên địa chủ Hiền…
- Tội nó ác hơn nhiều, em không đấu tố nó thì nó sẽ bị xử bắn.
- Thằng địa chủ Hiền gian ác đã giết cả làng ta, đả đảo!
*
Hiện nay, nhà nước cộng sản Việt Nam đang cho mở triển lãm về cải
cách ruộng đất (1947-1957) nhằm tuyên truyền sai sự thật về cuộc cải
cách vô cùng tàn bạo này, khoác lên mình toàn máu của nó những đóa hoa
của nhân bản và thắng lợi; rằng cải cách đã chia ruộng cho dân nghèo. Để
hai năm sau, năm 1958, phong trào hợp tác hóa sản xuất nông nghiệp đã
cướp hết ruộng đất, trâu bò, cày cuốc… của nông dân nghèo vừa được chia
ruộng, gom vào trong tay một tên đại địa chủ khét tiếng khác có tên là
nhà nước.
Riêng việc ông Hồ Chí Minh đã ký quyết định đấu tố và xử bắn bà địa
chủ yêu nước, tham gia kháng chiến, có công lớn với dân tộc đất nước là
bà Cát Hanh Long (tức bà Nguyễn Thị Năm) đã nói lên bản chất phi nghĩa
của cuộc cải cách ruộng đất. Thử tưởng tượng nếu không có sự đóng góp vô
cùng to lớn của hàng chục vạn địa chủ trong kháng chiến chống Pháp thì
thử hỏi Việt Minh của ông Hồ Chí Minh lấy đâu ra thóc gạo để nuôi ngót
một triệu bộ đội cùng dân quân và bộ máy khổng lồ chỉ đạo cuộc kháng
chiến? Thế mà, thay vì trả công cho tầng lớp địa chủ kháng chiến yêu
nước này, các ông lại ký lệnh bắt nhốt hàng vạn địa chủ yêu nước lại,
rồi đấu tố họ tàn bạo và bắn giết họ không thương tiếc mà còn dám huênh
hoang khoe khoang rằng cải cách ruộng đất tốt đẹp lắm thì còn giời đất
gì nữa?
Quê tôi làng Bình Hải, năm ấy có tên là xã Thúc Kháng, huyện Nghĩa
Hưng, tỉnh Nam Định được trên ưu ái cho long trời lở đất làm cuộc cải
cách ruộng đất vào đông xuân 1956-1957 khi tôi đã 10 tuổi; nên tôi đã là
chứng nhân, là một thành viên trong cuộc cải cách đầy máu và nước mắt
này.
Như có lần tôi đã kể, tôi có hai ông nội. Một ông nội nuôi bố tôi
từ thơ bé, theo đạo Thiên Chúa, đã dựng vợ gả chồng cho bố tôi, rồi năm
1954 di cư vào Nam nên ông nội họ Trần của tôi và các cô chú tôi thoát
khỏi tai nạn cải cách ruộng đất. Ông nội sinh ra bố tôi họ Phạm, theo
đạo Phật, gia đình nuôi cán bộ trong kháng chiến nên không bị quy lên
địa chủ, chỉ phải nhục nhã kiểm thảo trước nhân dân vì tội có học, biết
chữ Hán và chữ quốc ngữ, nhà có nhiều sách, để cho ông em ruột có chữ,
được vua ban cho chức quan thấp nhất là cửu phẩm. Chính ra ông nội họ
Phạm của tôi đã bị xử bắn vì bị quy lên hàng trí thức, nhưng vì có quý
nhân là quan lớn cải cách che đỡ nên cho thôi. Chỉ có một ông em ruột,
em út của ông nội họ Phạm của tôi là cụ sư Niên (Phạm Văn Niên) là sư cụ
trụ trì một ngôi chùa to trong huyện bị quy lên địa chủ và bị đội cải
cách lệnh cho phá chùa. Trước ngày bị đấu tố, biết chắc chắn sẽ bị chúng
xử bắn, cụ sư Niên đã treo cổ chết phản đối chính quyền đã vu oan giá
họa cho sư cụ nhằm phá chùa.
Bố tôi bị quy lên địa chủ, bị trói nhốt chuồng trâu chờ ngày đấu
tố. Tôi đã chứng kiến Tây đi càn quét nhưng không khí làng tôi những
ngày cải cách đấu tố bắn bỏ địa chủ còn kinh khủng hơn nhiều đầu năm
1954 quân Pháp càn quét tìm Việt Minh. Cùng với các ông đội bà đội trên
cử xuống, hai ông Chi và Bính (hai anh em ruột) trước kia làm nghề ăn
trộm giờ là cốt cán trong cuộc đấu tố, đêm đêm đi vận động người tố điêu
địa chủ: rằng vợ phải đấu tố chồng, con phải đấu tố cha mẹ, anh em phải
đấu tố nhau, con dâu phải tố bố chồng hãm hiếp mình, phật tử nữ phải
đấu tố nhà sư, vu cho sư cưỡng hiếp mình thì mới dễ xử bắn sư…
Bọn thiếu nhi thiếu niên chúng tôi con địa chủ cũng được hai ông
Chi, Bính quán triệt trước, rằng các cháu chịu khó đấu tố bố mình đi thì
bố mới được thả về, bằng không đội bắn bỏ đừng khóc… Tin vào hai ông
thần đấu tố ở làng và các ông bà đội, mấy đứa con địa chủ chúng tôi chấp
nhận đấu tố bố mình trước đội thiêu nhi thiếu niên theo kịch bản tố
điêu của cấp trên để hòng cứu bố khỏi bị bắn. Để việc đấu tố bố tôi sáng
mai tốt đẹp theo ý ông đội, họ tổ chức cho các con địa chủ đấu tố bố
mình tối hôm trước. Đến lượt mình, tôi run bắn ấp úng thưa:
- Kính thưa các bác đội, con xin đấu tố bố con là bố Hiền ạ!
Ông đội hét: Không được gọi bố, vì nó là giai cấp bóc lột, em phải gọi nó bằng thằng!
Tôi run run lí nhí:
- Dạ em đấu tố thằng bố em ạ!
- Không, nó không còn là bố em nữa, em là con của đảng, nó là thằng đối kháng giai cấp, đả đảo tên địa chủ Hiền…
Tất cả bọn thiếu nhi hô to đả đảo làm tôi mất hết tinh thần, run
lên như chính mình sắp bị xử bắn. Tôi bèn kể lể dông dài một cách điêu
toa là thằng địa chủ Hiền kia đã bóc lột con gà nhà bà Lộng, bóc lột con
chó nhà bà Y, bóc lột gạo thóc ngoài ruộng nhà bần cố nông… Ông đội chỉ
đạo cuộc đấu tố thí nghiệm hét lên:
- Tội nó ác hơn nhiều, em không đấu tố nó thì nó sẽ bị xử bắn.
Tôi hết hồn, điên lên hét thật to:
- Thằng địa chủ Hiền gian ác đã giết cả làng ta, đả đảo!
Trong tiếng hô đả đảo vang trời của bọn thiếu niên thiếu nhi con
cái các ông bà nông dân, thì ông đội tát cái bốp vào mặt tôi, khiến tôi
ngã dúi, vừa tát ông vừa hét:
- Thôi, câm ngay, đấu tố, chửi bố mình vượt chỉ tiêu trên giao!
Nghĩa là tôi đấu tố bố mình điêu hơn, ngoa hơn cả bài tố điêu tố gian của toàn đảng toàn dân ta đang long trời lở đất, kinh quá!
Lấy ý của ông đội cái cách tát bốp vào mặt tôi như vừa kể trên
trong ngày giáp tết năm 1956-1957 ấy, tôi xin kết luận rằng: TỘI ÁC MÀ
CUỘC CẢI CÁCH RUỘNG ĐẤT từ năm 1947-1957 xảy ra ở Việt Nam do cấp trên
Stalin, Mao Trạch Đông giao cho những nhà lãnh đạo cộng sản Việt Nam đã
vượt chỉ tiêu trên giao…
Sài Gòn ngày 12-9-2014
Không có nhận xét nào:
Đăng nhận xét